Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/54

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
52
Ngày thứ hai

 ꞗềy, ta ſóu᷄, thạt là ꞗởi đức chúa blời, là ộci rễ đầu mọi ſự ſóu᷄: z vì ꞗệy khi ta muấn cho ſóu᷄ lâu, thì ta cậy một đức Chúa blời mà chớ. a ai muấn cho ſóu᷄ lâu, mà cầu cu᷄̀ cha mẹ, ou᷄u᷄ vãi đã chết, chữa mình cho ſóu᷄ lâu chảng được, thì thạt là dại chóuc. b vì ꞗệy ta phải cậy một đức Chúa blời, là cân ngŏền đầu mọi ſự ſóu᷄, chảng những là cho ta ſóu᷄ và khŏẻ xác nầy : c mà lại đầu hết ta phải cậy đức Chúa blời cho linh hồn ta ſóu᷄, là giữ nghĩa cu᷄̀ đức Chúa blời, gói là (gratia) d ví bàng ta giữ nghĩa nầy cu᷄̀ đức Chúa blời, cho đến chết, e thì đức Chúa cho ta ſóu᷄ lâu vô cu᷄̀, ꞗui ꞗẻ vô cu᷄̀ tlên blời, cu᷄̀ đức Chúa blời ꞗệy.

f Cho ta kính được hay biết vô cu᷄̀ đức Chúa blời, là cội rễ đầu mọi ſự, g thì ta phải tin chảng có đí gì cŏết mạt đức Chúa blời

h dù lào᷄ ta có lo, có đọu᷄ làm ſao,