Trang:Phap-Viet de hue chinh kien thu.pdf/14

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 12 —

cũng không sao chôi cổ họng được. Nếu không thế lại cứ hàng ngày coi người Nam như tôi tớ, trâu ngựa. Ôi! tai không cần phải sáng, mắt không cần phải rõ, tay chân không cần phải nhanh nhẹn, ăn miếng cơm thừa, nuốt giọt nước dãi, hành hạ sai khiến, làm những việc hèn, sớm theo Tần được thì tối cũng có thể theo Tấn, lợi chẳng biết đâu thì hại cũng có thể chẳng cần, đó là cái quyền lợi của bọn tôi tớ trâu ngựa vậy. Trời đất mênh mông, đi đâu chẳng được vững chân tôi tớ, tội gì mà quăng đầu bỏ sác, để giữ gìn cho cái chủ-quyền của người Pháp đó ru!

Tôi muốn từ nay về sau, người Nam chớ coi người Pháp là giống khác, là kẻ thù, mà coi người Pháp như thầy hay, như bạn tốt. Người Nam mà thực lòng lấy thầy hay bạn tốt trông mong người Pháp thì người Pháp cũng sợ gì mà không dám đương cái trách-nhiệm thầy hay bạn tốt ru! Than ôi! Ngày cùng đến rồi! Nạn lớn tới rồi! Hung thần ác-sát đã gõ cửa mà vào rồi! Nào người Pháp, nào người Nam, có chịu nén lòng để cùng theo nhau hay không? Có thể đổi đường thay lối để cùng nghĩ cách lưỡng lợi mà được sinh-tồn hay không? Nếu các ông không cho lời tôi là viển vông thì tôi còn có nhiều mưu kế, xin cùng các ông nghiên cứu.



In tại nhà in Nghiêm-Hàm 58, Phố hàng Bông — Hanoi