thì cho ng̀ xuống kêu cô nó, để cô nó lên kêu ou᷄, sao᷄ cô nó đău ghẻ chg̉ lên thuyền đc̣, thì ng̀ nhà lên bảo tôi vào kêu ou᷄. Quan ấy hỏi rğ̀: Chớ thì ou᷄ có biết ou᷄ Cụ ấy ru. Tú Thiều thưa rğ̀: Tôi là bổn đạo mà sao chg̉ biết ng̀. Quan ấy bảo rğ̀ như thể ấy thì ou᷄ ph̉ đi xem có gặp Chỉ Huy ấy chğ, thì bảo rğ̀ đừng, vì tôi đã sai xuống đấy, kẻo nó làm cho ou᷄ ấy sợ hãi. Tú Thiều liền đi vuối tôi, thì tôi đưa đến hầu Vít vồ, thì ng̀ cu᷄̃ cho một hai cái quà, con dao óu᷄ thuốc kẻ dồ, đoạn mới bảo tôi đem ou᷄ ấy về nhà mà làm cơm nước ăn, cu᷄̀ nghỉ ngơi. Từ ấy về sau thì bằng yên, mà chg̉ thấy nói đến việc ấy nữa, vì cái nguyễn thị.
Đến khi Chưởng luận đổi vào Phủ xuân, mà bán hàng đắy ha᷄̀ xam ở cửa mèn, thì Tú Thiều muốn mua mà chg̉ có tiền, liền cậy tôi tạm Vít vồ cho, sao᷄ tôi thưa rğ̀: Ou᷄ đã biết tôi là ng̀ Dào᷄ ta sang đây, mà dám nói điều ấy ru. Vì nhớ mlời Cụ Luiz, khi tuan dạm cho con gái ou᷄ ấy lấy con nhà phú qúi Cuần anh cho đc̣ giữ lấy bổn đạo ta, kẻo Dào᷄ th́ thâm phạm vào, sao᷄ ng̀ lại sợ sự tạm tiền, thì mất tiếng m̀h chğ, liền dạm đứa khác cho thằng ấy.
Đến