có còn thì chu᷄́ tôi cu᷄̃ chg̉ bán, vì chg̉ muốn cho ai mặc cuần áo gióu᷄ ấy như Vua bà, thì ng̀ mới lấy làm qúi, vì chg̉ ai có của ấy mà m̀h có, mà khi các bà sang traọ᷄ càng ngơi khen, thì ng̀ càng yêu chuộng của ấy, mà đẹp lào᷄ Vua ou᷄.
Bởi vì chu᷄́ tôi mặc áo Anam, thì Vua chg̉ ph̉ phát áo bề ngoài, liền phát áo bề trao᷄, là cuần áo tráng lót thịt, cu᷄̀ cuần áo mặc sát vào m̀h, khăn lụa thâm buộc cổ, khăn tráng lău mồ hôi, khăn saọc hỉ mũi, miệt thâm miệt trang, hài và ủng, cu᷄̀ dù nữa, mà 4. ng̀ thì hết nhiều, vì một ng̀ là nhiều áo nhiều khăn. Sao᷄ chg̉ bao lâu thì lại ph̉ măy áo Anam bằng vải lou᷄ chiên cho ấm, vì vải cõi thì mảo᷄ mảnh quá, mà nước ng̀ thì rét.
Đến ngằy 23. thǵ 11. nam 1802. mà Thầy Nhân qua đời, chu᷄́ tôi liền Tâu, thì Vua thương xót mà ban cho nhiều lễ Miſsa. Khi ấy chu᷄́ tôi năng ra ngoài, mà muốn mặc áo Phương Tây cho thou᷄ hành, liền xin ph́, thì Đức Vua ban cho, cu᷄̀ làm Sác chỉ truyền cho Thầy cả Bề trên rğ̀: Phải măy áo Thầy
cả