Trang:Sach so sang chep cac viec.pdf/37

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
15
 
15
 

chân cho đến đầu, mà xem thấy xươ᷄ sườn, sao᷄ ng̀ chg̉ có kêu, một chịu khó bằng lào᷄, cho đến ngằy mòu᷄ 2. thǵ 3. năm 1787. thì mới qua đời, là ph̉ bệnh 6. thǵ chẵn.

Chg̉ nhg̃ bấy nhiêu sự khó ấy như lời tôi đã kể khi ng̀ ở ngoài La phù, cù᷄ khi ng̀ ph̉ bệnh mà qua đời, mà lại khi ra khỏi th̀ Roma mà trẩy sang Phươ᷄ đou᷄, thì ph̉ đi thâu ngằy thâu đêm 26. nğ̀ liên, cho cháo᷄ kịp xuống Tầu, kẻo khi phá Dào᷄ mà chg̉ trẩy đc̣, vì đã xôn xao. Khi đến Qủa᷄ đou᷄ thì ph̉ ở lại 4. đầy thǵ, mà sai ng̀ Đại m̆h đem thư sang Anam cho Bề trên Phan đc̣ biết, sao᷄ ng̀ đã qua đời thì bề trên An sai Thầy già Luan cù᷄ Thầy Huân đi rước. Khi về đến cửa Lác mà các cụ vừa lên khỏi đất rồi, thì kẻ cướp liền theo vào mà đánh nhău vuối cuân khách, đến khi kẻ cướp đc̣ thì đốt Tầu cù᷄ giết hết cuân khách, còn sóu᷄ sót một đứa thì nó bát đền, mà chg̉ đền thì nó cáo quan rğ̀: Bởi vì Tầu nó đưa các Cụ vào đấy thì ph̉ kẻ cướp. Bấy giờ thì Bề trên Hậu ph̉ đút tiền bạc cho nó ngậm miệng lại mà giở về nhà minh,