Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/274

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

là không che, như đất không vật gì là không chở... Dù đức tốt đến đâu cũng không thể hơn được! Xem thế thôi! Nếu còn nhạc khác, tôi cũng không dám xem nữa! »

Dời khỏi Lỗ, sang sứ Tề, bảo Án-Bình-Trọng rằng:

— Thày mau nộp trả thực-ấp cùng chính-quyền. Không thực-ấp, không chính-quyền, họa mới thoát nạn! Chính-quyền nước Tề, sắp có nơi về... Chưa có nơi về, nạn còn chưa yên...

Vì vậy, Án-Tử nhờ Trần-Hoàn-Tử, nộp trả thực-ấp củng chính-quyền, mới thoát được cái nạn Loan, Cao.

Qua Tề, sang sứ Trịnh, gặp Tử-Sản, tưởng như bạn cũ. Bảo Tử-Sản rằng:

— Kẻ cầm quyền nước Trịnh càn-rỡ quá, nạn sắp tới rồi! Quyền sẽ tới thày! Thày cầm quyền, phải cẩn-thận giữ lễ. Nếu không, nước Trịnh sẽ hỏng!

Qua Trịnh sang Vệ, nói với Cừ-Viện, Sử-Cẩu, Sử-Du, Công-Tử-Kinh, Công-Thúc-Phát, Công-Tử-Triều rằng:

— Nước Vệ nhiều bậc quân-tử, chưa có gì đáng lo.

272