Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/57

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

tất cùng làm với người con cả. Đến lúc sang Sở thăm con thứ đưa thư cho Trang-sinh thì sai riêng người con út. Thật đáng là « biết con không ai bằng cha »! Xưa nay kẻ làm nên việc lớn, có kể gì tốn-kém! Ví như vua Cao-Tổ nhà Hán đưa bốn vạn cân vàng cho Trần-Bình để làm kế phản-gián ở Sở, không hỏi gì đến việc chi-tiêu! Vì thế mà nhà Hán mới lên... Xét chuyện Cao-Tổ, ông vốn là người chẳng thiết gì làm ăn, giầu có! Mà Trần-Bình lúc nhỏ, người chị dâu cũng ghét ông không nhìn gì đến tài-sản trong nhà. Ví phỏng trong bọn vua tôi lúc ấy, lại có một người đã từng quen thói con buôn, dè-xẻn trong sự chi-tiêu; rồi kẻ đưa không dám coi thường, kẻ nhận không chịu làm ngay, thì chẳng qua lại thêm một trò cười, như con cả Chu-công đưa ma về nhà mà thôi! Trong văn chỗ tả người con cả, chính là để tả cái khôn-khéo của Chu-công. Hoặc có người nói: Trang-sinh đã quen với Chu-công, thì chẳng nên vì cớ người con cả mà làm hại người con thứ. Thế nhưng Trang-sinh tuy được tiếng là liêm và thẳng, cũng chẳng qua là bọn nghĩa-hiệp,

55