Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/75

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Nam-Dương; từ Giang-Lăng Tây sang tới Thục; Bắc từ Vân-Trung sang Lũng-Tây cùng Nội-Sử; gồm có mười lăm quận. Mà số thực-ấp của các công-chúa, các liệt-hầu cũng là ở trong đó. Sao vậy? Thiên-hạ mới định, anh em xương-thịt trong họ ít, cho nên cho các bà-con được rộng đất mạnh-quyền, để trấn giữ bốn bể, mà hộ-vệ cho Thiên-tử vậy.

Nhà Hán bình-định rồi, vào khoảng trăm năm, tình thân-thuộc ngày càng xa. Chư-Hầu hoặc có kẻ xa-xỉ, kiêu căng, tin lời bọn loạn-thần, âm mưu làm việc bậy-bạ. Lớn thì làm phản; nhỏ thì không chịu theo đúng phép-luật. Vì đó tự hại đến thân, mất mạng, mất nước! Nhà vua xét xem đời Thượng-cổ rồi đó gia ơn cho vua Chư-Hầu được quyền chia các ấp trong nước cho con em. (Theo lời Chủ-Phủ-Yển). Cho nên nước Tề chia làm bẩy; Triệu chia làm sáu; Lương chia làm năm; Hoài-Nam chia ba. Các con thứ Thiên-Tử là Vương. Các con thứ Chư-Hầu là Hầu. Kể có hơn trăm nước.

Vào thời Ngô, Sở, các vua Chư-Hầu trước sau thường vì có tội mà phải bớt đất. Vì thế mà Yên, Đại mất các quận ở phía Bắc; Ngô,

73