Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/16

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 244 —

ngày đặng đại cử hùng binh, mà xông vào Giađịnh, và hội chư tướng lại bàn nghị.

Lúc bấy giờ có quan Tư-khấu là Nguyễn-Kiêm tâu rằng:

Tâu Bệ hạ, Bệ hạ muốn thâu phục Nam kỳ cho mau, thì xin bệ hạ nhứt diện đem chiến thuyền đi đường biển, vào cửa Cần-giờ mà đánh lấy Saigon, còn nhứt diện thì sai một đạo binh đi đường bộ, đánh lấy Khánh-Hòa, Bình-thuận, rồi thẳng vào Biên-Hòa và tấn vô Gia-định, đặng binh thủy binh bộ hai đạo hiệp lực cùng nhau, mà đoạt trại phá đồn, thì mới mau được thành công thắng trận.

Vua Tây-sơn Nguyễn-Nhạc nghe tâu thì lắc đầu và nói rằng:

— Nguyễn-Ánh có hai viên kiện tướng là Đổ-thanh-Nhơn với Châu-văn-Tiếp, nay Đổ-thanh-Nhơn đả chết rồi, còn Châu-văn-Tiếp cũng là một tướng có đủ mưu mô đãm lược, lại thêm vỏ dõng siêu quần, bây giờ đương trấn thủ Bình-thuần và Khánh-Hòa, là một chỗ đường sá gay go, núi non hiểm trở, mà Châu-văn-Tiếp hắn trấn thủ đó, thì chắc như một cái vạn-lý trường-thành, dẩu có mấy vạng binh ròng tướng giỏi, cũng không thế gì qua nổi.

Chi bằng ta đem thủy binh chiến thuyền nhắm ngay chỗ trung tim mà đánh vào, là chỗ Saigon. Nếu ta thâu phục đặng Saigon và các trấn ở miền hạ-du kia rồi, thì Châu-văn-Tiếp mất thế ỹ y, mất đường cứu viện, chừng ấy ta sẻ đem binh đánh ngay một trận, thì tự nhiên Bình-thuận, Khánh-Hòa sẻ thuộc về tay ta, bấy giờ cần gì đem binh đánh phá,