vô gần Nhà-bè, thì hạ lịnh bủa ra mổi hàng năm chiếc lấn tới.
Lúc bây giờ ba chiếc đại-chiến-hạm của Đức Nguyễn-vương đậu giăng ngang nhau một hàng giửa sông Nhà-bè, chiếc của Nguyễn-vương ở giửa, chiếc của Đề-đốc Huỳnh-thiêm-Lộc ở phía hửu, và chiếc của Tôn-thất-Thiên ở phía tã.
Còn hai chiếc chiến hạm nửa, một chiếc của Dương-công-Trừng, coi đạo chiến thuyền mé sông bên tã, và một chiếc của Mạng-Hòe, thì coi đạo chiến thuyền mé sông phía hửu.
Đức Nguyễn-vương và các tướng đứng trên chiếc chiến hạm của ngài, thấy thuyền Tây-Sơn bườm giăng trắng lốt, cột dựng như rừng, đã phăn phăn vô tới Nhà-bè, ngài liền kéo cờ lịnh lên, truyền cho hai đạo chiến thuyền hai bên mé sông, xông vào xáp trận, và năm chiếc đại-chiến-hạm đều phát súng thần công đùng đùng, bắn qua thuyền giặc.
Thuyền giặc thuận bườm xui gió, ùng ùng lước tới như bay, tướng giặc là Nguyển-Huệ liền truyền quân phát súng thần-công bắn lại một cách rất dữ dội, nghe thôi dậy đất long trời, khói bay mù mịt, và phân ra làm hai đạo, một đạo đánh phía tả, và một đạo đánh phía hửu.
Còn hai đạo chiến thuyền của Nguyễn-vương, lớp vụt hỏa hổ, lớp bắn tên ra như mưa, cã hai bên hổn chiến một trận rất dữ, độ hơn vài giờ, song đạo chiến thuyền của Nguyễn-vương, cự địch không nổi, lần lần kéo nhau thối lui.