Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/25

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 255 —

Tướng giặc là Phạm-Ngạn đánh không lại, liền thối quân chạy về, Tôn-thất-Dữ đắt thế rượt theo, khi chạy tới cầu Tham-lương,[1] con ngựa của Phạm-Ngạn thấy sông sâu cầu nhỏ, nên nhút nhát chẳng dám chạy qua, kế Tôn-thất-Dũ chạy tới chém Phạm-Ngạn một đao té nhào xuống ngựa mà chết, khi Nguyển-Nhạc nghe tin báo rằng: Quan hộ giá là Phạm-Ngạn bị tướng của đức Nguyển-vương là Tôn-thất-Dũ giết chết thì dậm chơn mà than rằng:

— Ta mất một tướng tâm phúc là Phạm-Ngạn, củng như gãy hết một cánh tay. Kế nghe quân báo nói rằng, có quân chệt Hòa-nghĩa-đạo theo phụ tá vơi binh Tôn-thất-Dủ rất đông, quân ấy toàn là thanh nhơn, trước đã qui hàng chúa Nguyễn, bây giờ nhập vơi đạo binh Tôn-thất-Dủ, mà cự chiến cùng binh ta.

Nguyễn-Nhạc nghe tin báo vậy, thì thạnh nộ nói rằng:

— Ta quyết bắt quân chệt khốn nầy mà giết hết không chừa một đứa, nói rồi sai Nguyễn-Huệ đem binh đánh với Tôn-thất-Dủ một trận rất dữ tại Cầu-Tham-Lương.

Tôn-thất-Dủ cự địch không nổi, liền rút binh chạy về Mỷ-tho, tuốt theo Nguyễn-Vương mà Hộ-giá.

Còn quân chệt Hòa-nghĩa-Đạo bị binh của Nguyễn-Huệ vây bắt được mấy trăm dẫn về Saigon, còn bao nhiêu thì chạy tãng lạc các chỗ.


  1. Cầu Tham-lương ở trên Bà-quẹo thuộc về tĩnh Giadinh bây giờ.