Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/54

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 284 —

Cao-phước-Trí bèn bước lại dùng tiếng Caoman mà hỏi rằng: ở đây có bán đồ gì ăn không?

Người đàn bà cười và nói, ở đây là chổ núi non rừng bụi, không có chi lạ, chĩ có thịt nai thịt chồn, cái nướng cái kho, thứ thì phơi khô, thứ thì xẽ mấm, ngon lắm, mấy ông muốn ăn thứ nào thì tôi dọn ra cho các ông dùng đở.

Cao-phước-Trí bảo dọn ra ít món thữ coi, và đem rượu ra uống.

Người đàn bà ấy lật đật bão hai đứa ở, xúm lại phụ sự, rồi dọn ra một mâm đồ ăn.

Nguyễn-hửu-Thoại với mấy anh em ngồi lại nơi ghế, bão quân lấy lạp-xưởng thịt-khô của mình đem theo phụ vô, rồi cả thảy ba anh em với ba tên quân nhơn, đều ngồi lại ăn uống một lược.

Nguyễn-hửu-Thoại bảo Cao-phước-Trí hỏi người đàn bà chủ quán, có chổ nà nghĩ ngơi chăng?

Cao-phước-Tri liền kêu chủ quán lại hỏi rằng:

— Ở đây có chỗ nào rộng rãi, để cho anh em chúng ta nghĩ đở một đêm, rồi tính tiền bao nhiêu chúng ta sẽ trã.

Người đàn bà ấy nói:

— Ở quán đây chật hẹp lắm, không có chổ nghỉ, nhưng phía trong đây có một cái chùa tháp rộng rãi, nếu mấy ông muốn nghỉ thì vào dó nghĩ đở một đêm, không cần tiền bạc chi hết.

Cao-phước-Trí hõi:

— Chùa ấy có ai ở đó đông không?

Người đàn bà nói:

— Không có ai đông, chĩ có một ông già cất chòi