Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/75

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.

CHUYỆN ĐỐI TỤNG Ở LONG-CUNG

Huyện Vĩnh-lại ở Hồng-châu (Hải-dương), khi xưa có nhiều giống thủy-tộc. Men sông người ta lập đền thờ đến hơn mười chỗ. Năm tháng dần lâu, có chỗ linh-thiêng thành yêu; song cầu tạnh đảo mưa đều rất linh-ứng, nên hương lửa bất tuyệt mà người ta càng phải kính sợ.

Về đời vua Minh-tông nhà Trần, có quan Thái-thú họ Trịnh làm quan ở Hồng-châu, vợ là Dương thị Nhân khi về thăm nhà, đỗ thuyền ở bên cạnh một ngôi đền thờ thủy-tộc. Bỗng có hai người con gái, bưng một cái hộp nhỏ thếp vàng, đến trước mặt Dương-thị nói rằng:

— Đức-ông tôi sai đem vật này kính biếu phu-nhân, gọi là để tỏ một chút tình; sớm muộn trong làng nước mây, duyên cưỡi rồng sẽ được thỏa-nguyện.

Nói xong không thấy đâu nữa. Dương-thị mở hộp ra xem thì trong đó có cái dải đồng-tâm màu tía, trên dải đề một bài thơ tứ tuyệt rằng:

佳 人 笑 插 碧 瑤 簪
Giai nhân tiếu sáp bích dao trâm
勞 我 情 懷 屬 望 深
Lao ngã tình hoài thuộc vọng thâm