Bước tới nội dung

Trang:Vuong Duong Minh.pdf/121

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

lại chia ra các đạo, hoặc để thú đồn, hoặc để phòng-tiệt những nơi hiểm trở mà thôi. Binh sĩ ấy được quyền ứng biến xuất-kỳ, gặp đâu đánh đấy, không phải phiền đến đại quân. Đạo tặc nhân mà lần lần biết sợ, còn lương dân có chỗ trông cậy bớt lo

Khi phụng mạng đi tựu chức, dọc đường, ngày mồng ba tháng giêng, ngang qua Nam Xương, tiên sinh đã có nghe tin giặc nổi dậy ở Chương châu (Phúc Kiến). Tiên sinh gấp đường đến Cam Châu. Vừa đến nơi tiên sinh liền di-văn cho ba tỉnh Quảng Đông, Phúc Kiến, Giang Tây phải dự bị khắc kỳ khởi binh. Khai phủ vừa mười ngày, tức nghị tấn binh. Nhưng tiên sinh không đi đánh vội, mà ung-dung tổ chức tiêm-tất đã. Qua tháng hai tiên sinh mới động binh. Dưới cờ có 5000 người. Khi ấy đại dinh đóng tại Trường Phú Thôn 長 富 村. Gặp giặc đại chiến một phen, chém giết rất nhiều. Giặc rút lên cự thủ ở núi Tượng Hồ

119