Sương khí mông lung mãn địa phi,
Thần quang phiêu hốt hận hy vi.
Viên kim quất hạch do tàng giáp,
Bồn thủy tiên hoa vị giải y.
Hiểu trích u hoàng như tự khấp,
Dạ minh độc hạc tự an quy.
Úy hàn lãn dục thôi y khởi,
Môn ngoại thường khai khách diệc hy.
Ngày xuân
Khí sương mù mịt đầy mặt đất.
Ánh sáng buổi sớm bỗng mờ nhạt trôi đi một cách đáng tiếc.
Ngoài vườn, hạt quít còn trong vỏ.
Trong chậu nước, hoa thủy tiên chưa trút áo ngoài.
Mưa buổi sớm, bụi trúc nhỏ giọt như nước mắt.
Hạc lẻ kêu đêm, tự tìm về nơi yên ổn.
Sợ lạnh không muốn dậy cởi áo.
Cửa ngoài vẫn mở, chắc khách còn thưa.
Khí sương mù mịt mặt đất dầy.
Ánh sáng sớm ngày nhạt mờ thay!
Hạt quít ngoài vườn còn trong vỏ.
Thủy tiên trong chậu áo chửa thay.
Sáng mưa trúc ướt như mắt lệ.
Hạc kêu, chỗ ấm chọn đêm nay.
Cửa ngoài vẫn mở, còn thưa khách.
Tính lười, chưa dậy, áo ngại thay.
Ly trúc hoành tà bán vũ âm,
Đằng sàng tỷ ỷ tọa xuân thâm.
Lân đồng thần khởi độc tam tự,
Phi điểu ngẫu qua di nhất âm.
Thi đáo cùng thời vô tục cốt,
Sự nhân túy hậu hữu hùng tâm.
Lão hưu mạc hận tân bằng thiểu,
Bành Trạch tương tri chỉ tố cầm.
Mưa bụi u ám, dậu trúc ngả nghiêng.
Rời võng, ngồi nghe, nghĩ về ngày xuân.
Trẻ hàng xóm dậy sớm đọc "tam tự kinh".
Tình cờ con chim bay qua, để lại tiếng kêu.
Thơ đến trong lúc cùng, có cốt cách khác đời thường.
Việc người, sau khi say mới có dũng khí.
Ông già hưu chớ hận vì ít khách bạn.
Bành Trạch chỉ lấy cây đàn làm bạn thân.
Dậu trúc ngả nghiêng gội mưa xuân.
Rời võng, ngồi nghe[1] nghĩ xa gần.
Trẻ nhỏ láng giềng đọc tam tự[2].
Chim qua bất chợt tiếng vọng ngân.
Sau say tâm trí tràn sinh lực.
Gặp cùng, cốt cách chính thi nhân.
Ông hưu chớ hận nghèo khách bạn,
Bành Trạch bạn thân chỉ cây cầm[3].
Vọng xuân bất tri xuân dĩ quy,
Hàn vân mạc mạc vũ phi phi.
Đình giai nha giáp hữu sinh ý,
Thượng hạ điểu ngư vô trệ cơ.
Trần thế hữu thời hoàng hạc khứ,
Hải ba hà xứ bạch âu phi.
Bắc song độc chước đồi nhiên túy,
Nhất dục xuyên hài thượng thúy vi.
Chờ xuân không biết xuân đã đến.
Mưa lạnh lất phất, mây mịt mù.
Bên thềm, cây đâm chồi, hạt nẩy mầm.
Chim trời, cá nước không muộn tiết.
Trên đời hạc vàng có lúc đi
Ngoài biển, chim trắng bay ở nơi nào?
Cửa bắc, uống rượu một mình say nằm ngả.
Lại muốn xỏ giầy lên chơi núi xanh.
Chờ xuân không biết đã xuân về.
Mù mịt trời mây, mưa lê thê.
Cá mừng nước ấm, chim trời liệng.
Cây nẩy chồi tươi, hạt mầm khoe.
Trên đời hạc vàng đôi khi vắng.
Ngoài khơi chim biển có lúc đi.
Uống say cửa bắc nằm nghiêng ngả,
Xỏ giầy, muốn tới núi xanh kia.
Chú thích
▲Tác giả đau mắt nên thính giác là quan trọng hơn.
Điều khoản sử dụng của Wikimedia Foundation yêu cầu văn bản được cấp phép theo GFDL được nhập sau tháng 11 năm 2008 cũng phải cấp phép kép với một giấy phép tương thích khác. "Nội dung chỉ khả dụng trong GFDL không được phép" (§7.4). Điều này không áp dụng cho phương tiện phi văn bản.