Công vụ các Sứ đồ/1
1. — Tin-lành được giảng ra trong người Giu-đa
(Từ 1 : 1 đến 12 : 25)
Đức Chúa Jêsus-Christ lên trời
11 Hỡi Thê-ô-phi-lơ, trong sách thứ nhứt ta[1], ta từng nói về mọi đều Đức Chúa Jêsus đã làm và dạy từ ban đầu, 2 cho đến ngày Ngài được cất lên trời, sau khi Ngài cậy Đức Thánh-Linh mà răn-dạy các sứ-đồ Ngài đã chọn. 3 Sau khi chịu đau-đớn rồi, thì trước mặt các sứ-đồ, Ngài lấy nhiều chứng-cớ tỏ ra mình là sống, và hiện đến với các sứ-đồ trong bốn mươi ngày, phán-bảo những sự về nước Đức Chúa Trời.
4 Lúc ở với các sứ-đồ, Ngài dặn rằng đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nhưng phải ở đó chờ đều Cha đã hứa, là đều các ngươi đã nghe ta nói. 5 Vì chưng Giăng đã làm phép báp-têm bằng nước, nhưng trong ít ngày, các ngươi sẽ chịu phép báp-têm bằng Đức Thánh-Linh. 6 Vậy, những người nhóm tại đó thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải trong lúc nầy Chúa sẽ lập lại nước Y-sơ-ra-ên chăng? 7 Ngài đáp rằng: Kỳ-hạn và ngày-giờ mà Cha đã tự quyền định lấy, ấy là việc các ngươi chẳng nên biết. 8 Nhưng khi Đức Thánh-Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền-phép, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.
9 Ngài phán bấy nhiêu lời rồi, thì được cất lên trong lúc các người đó nhìn xem Ngài, có một đám mây tiếp Ngài khuất đi, không thấy nữa. 10 Các người đó đương ngó chăm trên trời trong lúc Ngài ngự lên, xảy có hai người nam mặc áo trắng hiện đến trước mặt, 11 và nói rằng: Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời làm chi? Jêsus nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy.
Các môn-đồ tại phòng cao
12 Bấy giờ, các người đó từ núi gọi là Ô-li-ve trở về thành Giê-ru-sa-lem; núi ấy cách thành Giê-ru-sa-lem một quãng đường ước đi một ngày Sa-bát.[2] 13 Khi đã về đến, bèn lên một cái phòng cao kia, là nơi Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ, Anh-rê, Phi-líp, Thô-ma, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Gia-cơ con của A-phê, Si-môn Xê-lốt, và Giu-đe con của Gia-cơ thường ở. 14 Hết thảy những người đó bền lòng đồng một ý mà cầu-nguyện với các người đờn-bà, và Ma-ri là mẹ Đức Chúa Jêsus cùng anh em Ngài.
Ma-thia được cử làm sứ-đồ thế Giu-đa
15 Trong những ngày đó, Phi-e-rơ đứng dậy giữa các anh em, — số người nhóm lại ước được một trăm hai mươi người, — mà nói rằng: 16 Hỡi anh em ta, lời Đức Thánh-Linh đã nhờ miệng vua Đa-vít mà nói tiên-tri trong Kinh-thánh về tên Giu-đa, là đứa đã dẫn đường cho chúng bắt Đức Chúa Jêsus, thì phải được ứng-nghiệm. 17 Vì nó vốn thuộc về bọn ta, và đã nhận phần trong chức-vụ nầy. 18 Tên đó lấy tiền thưởng của tội-ác mình mà mua một đám ruộng, rồi thì nhào xuống, nứt bụng và ruột đổ ra hết. 19 Sự đó cả dân thành Giê-ru-sa-lem đều biết chán, đến nỗi chúng gọi ruộng đó theo thổ-âm mình là Hác-en-đa-ma, nghĩa là ruộng huyết. — 20 Trong sách Thi-thiên cũng có chép rằng:
Nguyền cho chỗ ở nó trở nên hoang-loạn,
Chớ có ai ở đó;[3]
lại rằng:
Nguyền cho có một người khác nhận lấy chức nó.[4]
21 Vậy, nội những kẻ đã theo cùng chúng ta trọn lúc Đức Chúa Jêsus đi lại giữa chúng ta, 22 từ khi Giăng làm phép báp-têm cho đến ngày Ngài được cất lên khỏi giữa chúng ta, phải có một người làm chứng cùng chúng ta về sự Ngài sống lại.
23 Môn-đồ cử ra hai người: Giô-sép tức là Ba-sa-ba, cũng gọi là Giúc-tu, và Ma-thia, 24 rồi cầu-nguyện rằng: Lạy Chúa, Ngài biết lòng mọi người, xin tỏ ra cho chúng tôi nội hai người nầy ai là người Chúa đã chọn, 25 đặng dự vào chức-vụ sứ-đồ, thay vì Giu-đa đã bỏ đặng đi nơi của nó. 26 Đoạn, bắt thăm, trúng nhằm Ma-thia; người bèn được bổ vào mười một sứ-đồ.