Bước tới nội dung

II Sử ký/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
II Sử ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 11

Đức Chúa Trời cấm Rô-bô-am chinh-chiến với Y-sơ-ra-ên

111 Rô-bô-am trở về thành Giê-ru-sa-lem, bèn nhóm nhà Giu-đa và nhà Bên-gia-min, được mười tám vạn chiến-sĩ kén-chọn, toan đánh giặc với Y-sơ-ra-ên, để đem nước về Rô-bô-am lại. 2 Nhưng có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Sê-ma-gia, người của Đức Chúa Trời, rằng: 3 Hãy nói với Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn, vua Giu-đa, và với cả Y-sơ-ra-ên trong Giu-đa, cùng Bên-gia-min, mà rằng: 4 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi chớ đi lên chinh-chiến với anh em mình; mỗi người hãy trở về nhà mình, vì việc nầy tại ta mà xảy đến. Chúng nghe theo lời của Đức Giê-hô-va, và trở về, không đi đánh Giê-rô-bô-am.

Việc cai-trị của Rô-bô-am

5 Rô-bô-am ở tại Giê-ru-sa-lem, xây các thành trong đất Giu-đa làm nên đồn-lũy. 6 Người xây Bết-lê-hem, Ê-tam, Thê-cô-a, 7 Bết-Xu-rơ, Sô-cô, A-đu-lam, 8 Gát, Ma-rê-sa, Xíp, 9 A-đô-ra-im, La-ki, A-xê-ka, 10 Xô-rê-a, A-gia-lôn, và Hếp-rôn, là những thành bền-vững ở trong đất Giu-đa và đất Bên-gia-min. 11 Người làm cho các đồn-lũy ấy vững-chắc, đặt những quan-tướng ở đó, chứa lương-thực, dầu, và rượu; 12 còn trong mỗi thành, người sắm khiên và giáo, làm cho các thành ấy rất bền-vững. Đất Giu-đa và đất Bên-gia-min đều thuộc về người.

13 Những thầy tế-lễ và người Lê-vi trong khắp xứ Y-sơ-ra-ên, đều từ các miền họ ở, đến cùng Rô-bô-am; 14 vì các người Lê-vi lìa-bỏ địa-hạt các thành mình và sản-nghiệp mình, mà đến đất Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem; bởi Giê-rô-bô-am và các con trai người đuổi họ đi, không cho làm chức thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va nữa; 15 Giê-rô-bô-am bèn lập những thầy tế-lễ cho các nơi cao, cho các hình-tượng dê đực, và bò con mà người đã làm. 16 Lại trong các chi-phái Y-sơ-ra-ên, phàm ai rắp lòng tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, thì đều theo những thầy tế-lễ và người Lê-vi mà đến Giê-ru-sa-lem đặng tế-lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình. 17 Trong ba năm, chúng làm cho nước Giu-đa vững-chắc, giúp-đỡ Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn, trở nên cường-thạnh; vì trong ba năm ấy chúng đi theo con đường của Đa-vít và Sa-lô-môn.

18 Rô-bô-am lấy Ma-ha-lát, con gái của Giê-ri-mốt, cháu của Đa-vít, làm vợ; lại cưới A-bi-hai, con gái Ê-li-áp, cháu của Y-sai; 19 nàng sanh cho người những con trai, là Giê-úc, Sê-ma-ri-a, và Xa-ham. 20 Sau nàng, người lại cưới Ma-a-ca, con gái Áp-sa-lôm; nàng sanh cho người, A-bi-gia, Át-thai, Xi-xa, và Sê-lô-mít. 21 Vả, Rô-bô-am yêu-mến Ma-a-ca con gái Áp-sa-lôm hơn các hậu-phi khác (vì người có lấy mười tám hoàng-hậu và sáu mươi cung-phi, sanh ra hai mươi tám con trai và sáu mươi con gái). 22 Rô-bô-am lập A-bi-gia, con trai Ma-a-ca, làm trưởng, làm thái-tử giữa anh em mình; vì người toan lập con ấy làm vua. 23 Rô-bô-am cư-xử cách khôn-ngoan, phân tản các con trai mình đi ở khắp trong cõi Giu-đa và Bên-gia-min, nơi các thành bền-vững, cấp cho chúng lương-thực dư-dật, và cưới nhiều vợ cho.