Bước tới nội dung

II Sử ký/12

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
II Sử ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 12

Rô-bô-am bỏ luật-pháp của Đức Chúa Trời. — Si-sắc xâm-phạm nước Giu-đa

121 Xảy khi nước của Rô-bô-am vừa được lập vững-bền, và người được cường-thạnh, thì người và cả Y-sơ-ra-ên liền bỏ luật-pháp của Đức Giê-hô-va. 2 Vì chúng có phạm tội cùng Đức Giê-hô-va, nên xảy ra trong năm thứ năm đời vua Rô-bô-am, Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem; 3 có dẫn theo một ngàn hai trăm cỗ xe và sáu vạn lính-kỵ; lại có dân Li-by, dân Su-ri, và dân Ê-thi-ô-bi từ Ê-díp-tô kéo lên với người, số không thể đếm đặng. 4 Si-sắc bèn chiếm lấy các thành bền-vững thuộc về Giu-đa, rồi đến tận Giê-ru-sa-lem.

5 Tiên-tri Sê-ma-gia đến cùng Rô-bô-am và các kẻ làm đầu Giu-đa, đương nhóm tại Giê-ru-sa-lem để trốn khỏi Si-sắc, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã bỏ ta, nên ta cũng đã bỏ các ngươi vào tay Si-sắc. 6 Bấy giờ, các kẻ làm đầu của Y-sơ-ra-ên và vua đều hạ mình xuống, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va là công-bình. 7 Khi Đức Giê-hô-va thấy chúng hạ mình xuống, thì có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Sê-ma-gia rằng: Chúng nó đã hạ mình xuống, ta sẽ không hủy-diệt chúng nó; song sẽ giải-cứu chúng một chút, và cơn giận ta sẽ chẳng cậy tay Si-sắc mà đổ ra trên Giê-ru-sa-lem; 8 song chúng nó sẽ bị phục-dịch hắn, hầu cho biết phục-sự ta và phục-dịch nước khác là có phân-biệt thể nào.

9 Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem, đoạt lấy các bửu-vật của đền Đức Giê-hô-va và cung vua: người đoạt lấy hết thảy; cũng đoạt lấy những khiên bằng vàng mà Sa-lô-môn đã làm. 10 Vua Rô-bô-am bèn làm những khiên bằng đồng thế cho, và giao nơi tay các quan chánh thị-vệ canh-giữ cửa của cung-điện vua. 11 Hễ khi nào vua vào trong đền của Đức Giê-hô-va, thì các quan thị-vệ cầm khiên đến, đoạn đem nó lại vào phòng của quan thị-vệ. 12 Khi vua hạ mình xuống, cơn giận của Đức Giê-hô-va lánh khỏi người, không diệt hết thảy; và lại trong Giu-đa còn có sự lành.

Rô-bô-am qua đời

13 Ấy vậy, vua Rô-bô-am làm cho mình ra bền-vững trong Giê-ru-sa-lem và trị-vì. Vả khi Rô-bô-am lên ngôi, tuổi đã bốn mươi mốt; người cai-trị mười bảy năm tại Giê-ru-sa-lem, tức là thành mà Đức Giê-hô-va đã chọn trong các chi-phái Y-sơ-ra-ên, đặng đặt danh Ngài tại đó; còn mẹ người tên là Na-a-ma, người đờn-bà Am-môn. 14 Rô-bô-am làm đều ác, vì không rắp lòng tìm-cầu Đức Giê-hô-va.

15 Các công-việc của Rô-bô-am từ đầu đến cuối, đều đã chép trong sách truyện của Sê-ma-gia, đấng tiên-tri, trong sách Y-đô, đấng tiên-kiến, luận về gia-phổ. Rô-bô-am và Giê-rô-bô-am hằng đánh giặc với nhau luôn luôn. 16 Rô-bô-am an-giấc cùng tổ-phụ mình, được chôn trong thành Đa-vít; A-bi-gia, con trai người, cai-trị thế cho người.