I Sử ký/16
Đa-vít dâng của tế-lễ và giữ lễ
161 Chúng thỉnh hòm của Đức Chúa Trời về, để trong trại của Đa-vít đã dựng lên cho nó; đoạn dâng những của-lễ thiêu và của-lễ bình-an tại trước mặt Đức Chúa Trời. 2 Khi Đa-vít đã dâng của-lễ thiêu và của-lễ bình-an xong, bèn nhơn danh Đức Giê-hô-va chúc phước cho dân-sự; 3 đoạn phân-phát cho hết thảy người Y-sơ-ra-ên, cả nam và nữ, mỗi người một ổ bánh, một miếng thịt, và một cái bánh nho khô.
Đa-vít cắt người Lê-vi phục-sự trong đền-tạm
4 Người lập mấy người Lê-vi hầu-việc trước hòm của Đức Giê-hô-va, ngợi-khen, cảm-tạ, và ca-tụng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên: 5 A-sáp làm chánh, Xa-cha-ri làm phó, rồi thì Giê-i-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, Ma-ti-thia, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ô-bết-Ê-đôm, và Giê-i-ên, đều cầm nhạc-khí, đờn-cầm và đờn-sắt; còn A-sáp nổi chập-chỏa vang lên. 6 Bê-na-gia và thầy tế-lễ Gia-ha-xi-ên đều hằng thổi kèn ở trước hòm giao-ước của Đức Chúa Trời.
7 Trong ngày đó, Đa-vít trao nơi tay A-sáp và anh em người bài hát nầy, đặng ngợi-khen Đức Giê-hô-va:
8 Đáng ngợi-khen Đức Giê-hô-va, cầu-khẩn danh Ngài,
Và đồn công-việc Ngài ra giữa các dân-tộc!
9 Hãy ca hát cho Ngài, hãy ngợi-khen Ngài!
Suy-gẫm về các công-việc mầu của Ngài.
10 Hãy lấy danh thánh Ngài làm vinh;
Phàm ai tìm-cầu Đức Giê-hô-va, khá vui lòng!
11 Phải tìm-cầu Đức Giê-hô-va và sức-mạnh Ngài,
Phải tìm mặt Ngài luôn luôn.
12-13 Hỡi dòng-dõi của Y-sơ-ra-ên, là đầy-tớ Ngài,
Hỡi con-cháu của Gia-cốp, là kẻ Ngài chọn,
Hãy nhớ lại công-việc mầu của Ngài đã làm,
Những phép lạ Ngài, và lời xét-đoán của miệng Ngài.
14 Ngài vốn là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng ta;
Sự xét-đoán Ngài làm ra khắp thế-gian.
15 Khá nhớ đời đời sự giao-ước Ngài,
Và mạng-lịnh Ngài đã định cho ngàn đời,
16 Tức giao-ước Ngài đã lập cùng Áp-ra-ham,
Và lời thề Ngài đã thề cùng Y-sác;
17 Lại quyết-định cho Gia-cốp làm điều-lệ,
Cho Y-sơ-ra-ên làm giao-ước đời đời,
18 Rằng: « Ta sẽ ban cho ngươi xứ Ca-na-an,
Là phần cơ-nghiệp ngươi.
19 Khi ấy các ngươi chỉ một số ít người,
Hèn-mọn, và làm khách trong xứ;
20 Trảy từ dân nầy qua dân kia,
Từ nước nầy đến nước khác.
21 Ngài không cho ai hà-hiếp chúng,
Ngài trách phạt các vua vì cớ họ,
22 Mà rằng: « Chớ đụng đến những kẻ chịu xức dầu ta,
Đừng làm hại cho các tiên-tri ta. »
23 Hỡi người khắp thế-gian, khá hát ngợi-khen Đức Giê-hô-va;
Ngày ngày hãy tỏ ra sự chửng-cứu của Ngài!
24 Trong các nước hãy thuật sự vinh-hiển của Ngài;
Tại muôn dân khá kể những công-việc mầu của Ngài.
25 Vì Đức Giê-hô-va là lớn, rất đáng ngợi-khen,
Đáng kính-sợ hơn các thần.
26 Vì các thần của những dân-tộc vốn là hình-tượng;
Còn Đức Giê-hô-va dựng nên các từng trời.
27 Ở trước mặt Ngài có sự vinh-hiển, oai-nghi;
Tại nơi Ngài ngự có quyền-năng và sự vui-vẻ,
28 Hỡi các dòng của muôn dân,
Khá tôn Đức Giê-hô-va vinh-hiển và quyền-năng;
29 Khá tôn Đức Giê-hô-va vinh-hiển xứng-đáng danh Ngài,
Đem lễ-vật đến trước mặt Ngài; hãy mặc lấy trang-sức thánh-khiết mà thờ-lạy Đức Giê-hô-va.
30 Hỡi khắp thiên-hạ, khá run-sợ trước mặt Ngài.
Thế-giới cũng được vững-bền, không sao lay-động.
31 Các từng trời hãy vui-mừng, trái đất khá hỉ-lạc;
Còn trong các nước người ta đáng nói: Đức Giê-hô-va quản-trị!
32 Biển và mọi vật ở trong phải dội tiếng lớn lên;
Đồng-nội và vạn vật trong nó đều khá vui-vẻ!
33 Bấy giờ các cây-cối trong rừng sẽ hát mừng-rỡ trước mặt Đức Giê-hô-va;
Vì Ngài đến đặng xét-đoán thế-gian.
34 Hãy cảm-tạ Đức Giê-hô-va, vì Ngài là nhân-từ;
Sự thương-xót Ngài còn đến đời đời.
35 Hãy nói: Hỡi Đức Chúa Trời, Đấng chửng-cứu chúng tôi! xin hãy cứu-rỗi chúng tôi,
Hiệp chúng tôi lại, và giải-thoát khỏi các nước,
Để chúng tôi cảm-tạ danh thánh Chúa,
Và nhờ sự ngợi-khen Chúa mà lấy làm được vinh.
36 Đáng khen-ngợi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Từ đời đời cho đến đời đời!
Cả dân-sự đều đáp rằng: A-men! và ngợi-khen Đức Giê-hô-va.
37 Vậy, Đa-vít đặt A-sáp và anh em người tại đó, trước hòm giao-ước của Đức Giê-hô-va, hầu cho mỗi ngày phục-sự luôn luôn ở trước hòm, làm việc ngày nào theo ngày nấy. 38 Cũng đặt Ô-bết-Ê-đôm và anh em người làm kẻ giữ cửa, số được sáu mươi tám người, và Ô-bết-Ê-đôm, con trai của Giê-đu-thun, cùng Hô-sa; 39 lại đặt thầy tế-lễ cả Xa-đốc và anh em người, là những thầy tế-lễ ở trước đền-tạm của Đức Giê-hô-va, tại nơi cao trong Ga-ba-ôn, 40 đặng sớm-mai và chiều hằng dâng những của-lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va, tại trên bàn-thờ của-lễ thiêu, tùy theo các điều chép trong luật-pháp của Đức Giê-hô-va, mà Ngài đã truyền-dạy cho Y-sơ-ra-ên; 41 với chúng có đặt Hê-man, Giê-đu-thun, và những người đã được chọn khác, gọi từng danh, đặng ngợi-khen Đức Giê-hô-va, vì sự thương-xót Ngài còn đến đời đời; 42 còn Hê-man và Giê-đu-thun cầm những kèn và chập-chỏa để làm nó vang-dầy lên, cùng các nhạc-khí dùng về bài ca-hát của Đức Chúa Trời; các con trai của Giê-đu-thun thì đứng tại nơi cửa.
43 Cả dân-sự đều đi, mỗi người trở về nhà mình; còn Đa-vít trở về đặng chúc phước cho nhà người.