Tương Đàm điếu Tam Lư đại phu - 湘潭弔三閭大夫 củaNguyễn Du
Tương Đàm: tên một huyện tỉnh Hồ Nam. Tam Lư đại phu: là chức tước của Khuất Nguyên người nước Sở đời Chiến Quốc. Khuất Nguyên là người tài giỏi lúc đầu được vua Sở tin dùng và thực thi chủ trương chính trị do ông đề xướng, nhưng sau vì lới gièm pha của nịnh thần ông bị đày đi Giang Nam. Ngày mồng 5 tháng 5 ông trẫm mình ở Mịch La.
7570Tương Đàm điếu Tam Lư đại phu - 湘潭弔三閭大夫Nguyễn Du
Hiếu tu nhân[1] khứ nhị thiên tải,
Thử địa do văn lan chỉ[2] hương.
Tống quốc tam niên bi phóng trục,
Sở từ[3] vạn cổ thiện văn chương.
Ngư long giang thượng vô tàn cốt,
Đỗ nhược[4] châu biên hữu chúng phương.
Cực mục thương tâm hà xứ thị,
Thu phong lạc mộc quá Nguyên Tương[5].
Người hiếu tu sống cách hai nghìn năm,
Ngày nay đất này còn thơm mùi hoa chỉ, hoa lan.
Xa quê ba năm buồn phiền vì bị đuổi đi,
Nghìn đời sau thơ của ông vẫn hay nhất.
Rồng cá đầy sông cốt tìm chẳng thấy,
Bên bờ Đỗ nhược có giống cỏ thơm.
Nhướng mắt đau lòng không biết là đâu,
Gió thu lá rụng khi qua vùng Nguyên, Tương.
Sở quốc oan hồn[6] táng thử trung,
Yên ba nhất vọng diểu hà cùng.
Trực giao hiến lệnh[7] hành thiên hạ,
Hà hữu Ly tao kế Quốc phong[8]?
Thiên cổ thùy nhân liên độc tỉnh[9],
Tứ phương hà xứ thác cô trung?
Cận thời mỗi hiếu vi kỳ phục[10],
Sở bội tiêu lan[11] cánh bất đồng.
Oan hồn của nước Sở chôn tại nơi này,
Khói sóng mênh mông cứ ngóng theo khôn cùng.
Hiến lệnh đó nếu đã được ban ra khắp mọi nơi,
Thì làm gì có Ly tao kế với Quốc phong?
Ngàn năm trước ai hiểu người tỉnh một mình,
Bốn phương lòng trung biết gửi nơi nào?
Thời nay người thích trang phục lạ,
Hoa tiêu lan của họ đeo cũng chẳng giống của ông.
▲Thiên Ngư phủ có câu: "Mọi người say chỉ có một mình ta tỉnh"
▲Khuất Nguyên có nói: "Lúc trẻ ta ham đồ phục sức lạ, gươm dài mũ cao", ý nói mình trung trực khác người
▲Các thứ hoa Khuất Nguyên thường đeo, để tỏ lòng cao khiết của mình. Theo dẫn giải cũ thì hai câu này ám chỉ thời sự, tức là chuyện quan trường nhà Nguyễn