Bước tới nội dung

Thơ Tản Đà/21

Văn thư lưu trữ mở Wikisource

Tập Kiều viếng Kiều

Bài này in thử mười vần đổi mới, nói ở
trang thứ 11 trong quyển Lên-Sáu.

Onh, ônh, ơnh, unh. ưnh,
Och. ôch. ơch, uch, ưch.

Lấy thân mà giả nợ đời,
Nghĩ thân mà lại ngậm-ngùi cho thân.
Phonh-lưu rất mựch hồnh-quần,
Mười lăm năm, bấy nhiêu lần làm gương.
Thề hoa chưa ráo chén vàng,
Bán mình vội phải tìm đường cứu cha.
Lênh-đênh đâu nữa cũnh là,
Cái thân liệu nhưnh từ nhà liệu đi.
Khi Vô-Tích, khi Lâm-Tri,
Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần.
Đùnh đùnh gió giụch mây vần
Hồnh-quân với khách hồnh-quần đã xoay.
Cửa giời rộnh mở đường mây,
Hay là khổ tận, đến ngày cam lai.
Triều-đình riêng một góc giời,
Mua vui cũnh được một vài trốnh canh,
Kiếp hồnh-nhan có monh-manh,
Khuôn thiêng lừa-lọc đã doành có nơi.
Thương ơi, sắc nước hương giời!
Ngàn thu bạc mạnh, một đời tài hoa,
Đau đớn thay! phận đàn bà,
Théo thay thác xuống làm ma khônh chồnh.
Lửa hương chốc để lạnh-lùnh,
Nào người tiếc lục tham hồnh là ai?

Nhời quê chắp nhặt rônh-rài,
Ngoài hiên thỏ đã non đoài ngậm gương.
Ví đem vào tập đoạn-trường,
Hoạ là người dưới suối vàng biết cho.