Ắt đà từng phụ lộc triều quan, Lại được về nhàn dưỡng tuổi tàn. Nước tuyết hâm trà dưới bếp, Bút hoa điểm sách trên yên[1] Nương song, ngày tiếc mùi hương lọt, Nối chén, thêm âu bóng quế tan ! Đến chốn nào vui chốn ấy, Dầu ta tự tại, có ai han ?