Trang:Bay bong lua lep.pdf/10

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
8
SACH HOA MAI

Một hôm, con đàn bà gặp Giô-sê trong phòng có một mình. Nó xoắn lấy áo chàng mà nài ép. Chàng sợ hãi. Trong lúc bối-rối, chàng chẳng biết làm thế nào cho thoát; chàng đành trút áo ngoài, để có thể tránh khỏi tay con đàn-bà. Vợ Pu-ti-pha lấy sự ấy làm nhục lắm. Thị phải trả thù mới được. Thị kêu ầm-ỹ lên. Người ta chạy đến. Thị giơ áo Giô-sê ra, vu cho Giô-sê dám đến trêu ghẹo vợ của ân-nhân chàng. Pu-ti-pha tin lời vợ. Ông giận lắm. Kẻ giận hành động không suy-nghĩ Pu-ti-pha chẳng kể gì đến lời phân-trần của Giô-sê cả. Ông hạ lệnh giam Giô-sê vào ngục.

Người có đức thì đến chỗ nào cũng được người yêu. Chẳng bao lâu, viên quan coi ngục đã có lòng mến Giô-sê lắm. Ông giao cho Giô-sê coi các tù-nhân khác. Trong số những tù-nhân ấy, có hai người trước kia là cận-thần của nhà vua: một quan chuyên việc làm bánh ngự, một quan vẫn cầm chén dâng rượu ngự. Cùng một đêm, hai người chiêm-bao lạ. Quan chước-tửu thấy một cây nho có ba cành lúc lỉu những chùm nho chín mọng, ông lấy ép rượu dâng vua ngự. Quan làm bánh mơ thấy mình đội ba thúng bột, thúng trên cùng có bánh; bao nhiêu chim sà xuống cướp bánh trong thúng ăn rồi bay đi. Lúc tỉnh dậy, cả hai cùng lo-lắng. Họ đem truyện chiêm-bao hỏi Giô-sê. Giô-sê đoán cái mộng của viên quan làm bánh như thế này:

— Tôi cầu Trời cho tôi không đoán đúng. Nhưng nếu chẳng may mà lời tôi lại đúng, thì ngài phải chết. Ba hôm nữa, vua sẽ có chiếu xuống truyền giết ngài đem treo xác lên cây cho chim ăn thịt.

Viên quan làm bánh tái mặt đi. Quan chước-tửu cũng tỏ ra hoảng-sợ. Ông run-run hỏi: