Trang:Bay bong lua lep.pdf/9

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
7
BAY BONG LUA LEP

— Các em giết Giô-sê thì giết, nhưng nên tránh đừng để tay nhúng máu. Anh tưởng các em cứ quăng nó xuống cái giếng cạn kia nó không lên được, chỉ mấy hôm là chết đói. Cần gì phải giết?

Các em cho là có lý. Giô-sê bị họ quăng xuống giếng. Nhưng một lúc sau, thấy một bọn lái buôn qua, họ lại kéo em lên. Họ bán em cho bọn lái buôn lấy hai mươi đồng bạc. Rồi họ lấy áo em, thấm máu dê, gửi về cho cha, nói giối là áo nhặt được, họ gửi về để hỏi cha xem có phải là áo của Giô-sê không? Gia-cốp nhận đích là áo của Giô-sê thật. Ông tưởng con mình bị thú rừng ăn thịt. Ông xé áo ông ra, và khóc lóc hàng tháng giời không nguôi.

Bọn lái buôn, đến nước Ai-cập, thì bán lại Giô-sê cho một viên quan nội giám, tên là Pu-ti-pha. Pu-ti-pha thấy Giô-sê còn trẻ mà lanh-lợi, tinh-khôn, lại thật-thà, ngoan-ngoãn nên có lòng yêu chàng lắm. Ông trao tất cả công việc trong nhà cho Giô-sê coi sóc. Nhưng vợ Pu-ti-pha lại là một người đàn-bà rất lẳng-lơ, Thấy Giô-sê mặt mũi khôi-ngô, thị sinh lòng quyến-luyến. Lúc đầu, tình yêu còn giấu kín, Nhưng ngọn lửa ngấm-ngầm thế nào cũng phải có lúc bùng ra. Những lúc chỉ có mình thị với Giô-sê, câu nói, tiếng cười đã nhiều khi lơi lả. Nhưng Giô-sê vốn lòng trong-sạch. Chàng vẫn nghiêm-trang và lễ-phép. Thị tưởng chàng không hiểu ý nghĩa khoe mặt, nụ cười của thị. Thị thấy cần phải nói. Và thị nói để tỏ lòng thị ra Giô-sê chẳng những chẳng dám nghe còn khuyên thị chẳng nên phụ chồng như vậy. Thị đem lòng giận. Thị dọa Giô-sê đủ thứ. Nhưng Giô-sê vẫn chẳng chiều những ý muốn nhuốc-nhơ của thị. Chàng tin Thượng đế: Thượng đế bao giờ cũng che chở cho những kẻ giữ lòng thẳng-ngay.