Trang:Bay bong lua lep.pdf/8

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
6
SACH HOA MAI

của tôi tự nhiên đứng thẳng lên, con bó lúa của các anh thì cúi xuống. Hình như tất cả những bó lúa của các anh phải lạy bó lúa của tôi. Thế có kỳ lạ không?

Các anh Giô-sê tức đầy ruột. Họ châu châu mắng:

— Mày hỗn vừa vừa chứ! Mày nói thế thì ra chúng tao phải lạy mày hay sao?

Thế mà Giô-sê cũng chẳng chừa. Một lần khác chàng lại khoe:

— Tôi chiêm bao thấy mặt trời, mặt trăng và mười một ngôi sao lạy tôi.

Ông bố lấy làm lạ lắm, nhưng ông cũng mắng Giô-sê để các anh chàng khỏi giận, Các anh được thể xúm vào trách bố:

— Đấy, thầy chả nuông nó lắm vào! Nó nói thế là có ý bảo cả bố mẹ lẫn anh em đều phải cúi đầu lạy nó. Nó làm vương, làm tướng gì mà to thế?

Và họ càng ghét em. Lòng ghét cứ mỗi ngày một tăng lên mãi. Sau cùng thì họ coi em như quân thù.

Một hôm Gia-cốp sai Giô-sê đi thăm các anh đang chăn cừu ở đất Si-sem, vừa trong thấy bóng Giô-sê tận đằng xa, họ đã thấy máu sôi lên. họ bảo nhau:

— Kìa cái thằng hay mơ đã đến kia: chẳng biết nó lại chiêm bao gì nữa đây?

Một người bàn:

— Hễ nó động mở mồm nói là chúng mình giết quách đi cho rồi.

— Phải đấy, chúng mình giết quách nó đi cho rồi.

— Giết quách đi cho rồi!...

Nhưng anh cả là Ru-ben không nỡ, biết rằng can các em chẳng ặn thua, chàng bảo chúng: