Trang:Doi cach mang Phan Boi Chau.pdf/21

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 17 —

đang còn. Chúng ta khởi nghĩa, nên trước hết tôn ngài lên làm cung-chủ; có thế thì danh nghỉa mới thuận, hiệu lịnh được chuyên, mỗi khi ta cất tiếng kêu gào, thuận theo chiều gió, tất-nhiên có tiếng vang bóng sâu xa lắm vậy. Các ông tính sao? ».

Tôi với hai ông Đặng, Lê, ban đầu thật chúng tôi chưa hề suy tính tới việc tôn người dòng dõi nhà vua. Tới đây nghe Nguyễn-quân, chúng tôi cho là phải lẽ lắm.

Than ôi! Trí dân chưa mỡ, thói cũ chưa chừa, chủ-nghĩa gia-tộc và chủ-nghĩa quốc-gia, ở giữa lúc mới bắt đầu tiếp xúc như vầy, mình muốn nó đánh đổ bao nhiêu thói quen cổ thời mà quét đi cho sạch, nào có phải là chuyện dễ dàng. Tuy vậy, nghe mấy lời Nguyễn-quân vừa mới bầy tỏ, tôi không chịu khuất phục cũng chẳng được nào!

RA THĂM HOÀNG-HOA-THÁM RỒI VÔ NAM-KỲ

THÁNG ba năm quý-mão, tôi tìm tới yết-kiến Kỳ-ngoại-hầu Cường-Để ở Huế, tỏ bầy việc lớn.

Kỳ-ngoại-hầu hớn hở nói:

— Lâu nay tôi vẩn nuôi cái chí lớn đó. Ngặt