Trang:Doi cach mang Phan Boi Chau.pdf/69

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 65 —

Lúc này tôi viết ra một bài chánh kiến, tựa là « Liên-Á xổ ngôn », cốt bày tỏ kêu gào hai nước Trung-hoa Nhật-bản nên đấu sức cùng lòng, để sửa sang gây dựng đại cuộc châu Á.

Bài này truyền ra những người kiến thức đều khen ngợi tán thành.

Song thời cuộc Đông-Á, đến nay, xoay đổi khác hẳn sự trông mong của mình lúc đó. Thế mới biết việc đời lý-luận đi tới sự thật, không phải là chuyện dễ dàng. Bọn mình hay ngồi nói ngông tưởng hão, chỉ tổ làm trò cười cho người ta đó thôi.

Mùa xuân năm Nhâm-tí, nước Trung-hoa Dân-quốc thành lập, cuộc cách mạng thế là xong xuôi; tôi bèn đi Thượng-hải, tìm thăm người bạn hào hiệp quen nhau thuở trước là Trần-quân Kỳ-Mỹ.

Giữa lúc này Trần-kỳ-Mỹ đang làm Đốc-quân Thượng-hải giúp cho tôi một số tiền lớn. Lâu nay tôi khốn khổ về cảnh túng bấn nghèo nàn, không khác gì người hết gạo nhịn ăn lâu lắm rồi, bây giờ được Trần-kỳ-Mỹ vác một số tiền lớn lao mà cho mình, khiến mình vui mừng yên-ủi, vì lại có tiền để hoạt động.

Vừa gặp lúc Dân-đảng ở Quảng-đông cũng thành công đắc-chí, Hồ Hán-Dân làm Đô-Đốc, cùng với Cảnh-Sát cảnh trưởng Trần Cảnh-Hoa, vốn tỏ ý đồng tình với đảng cách mạng nước ta,