Bước tới nội dung

Trang:Giac mong con 1926.pdf/28

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 26 —

mất đến nhận lĩnh. Hiện các nhật-trình français có đăng cả, tên mình vô can. Woallak kể hết sự-tình đầu đuôi song, nhân bàn giúp phương-cách để xoay về; lại cấp cho một ít tiền làm hành-phí và may vá quần áo. Về đến France, đi ngay Lyon, tìm ông Vinailles, kêu ông ấy đưa sang xin lại với ông chủ. Ông chủ vốn là người có lượng, lại được ông Vinailles nói hộ, cho nên dẫu giận-dữ một lúc mà phần tin yêu vẫn như thường. Hiếu từ khi đã về, tự mình ngày đêm phải kiểm-thúc, sự học cũng tạm nghỉ; thỉnh-thoảng qua trước cửa ông Tru-văn-Lập, sợ thay! mà lại cười thầm với ai.

Đương trong lúc biến-ách, các tình-hình bí-mật, ngoài Kiều-Oanh, Woallak và Hiếu, không một người nào biết; nhưng các sự đi lại họp truyện ở công-viên cũng đã hở lộ và phảng-phất đến tai ông Dravine. E rằng để Hiếu ở Saint Etienne thời vì một sự tình tứ miên-man, không những công việc trong hiệu buôn còn sinh ra lắm sự bất ý, mà chí-nghiệp rồi cũng đến hoang-đãng; khi ấy, sẩy gặp có giấy ở Washington (華 盛 頓 京) đánh về, là tin người coi chủ hiệu bên ấy đã bệnh khác, Ngài nhân cho sang đấy để coi việc. Kỳ đi đã nghe rõ, cùng Kiều-Oanh lại hẹn nhau ra chỗ cũ để tạm hội. Đó là một cuộc họp sau khi cửu-biệt mà lại sắp trường-ly; mà chỗ vườn công-viên trong thành Saint Etienne từ đấy mà về sau, không lại có hai người cùng nói truyện tiếng Annam vậy.

Sáng hôm sau, đi ra ga, qua nhà ông Tru-văn-Lập, cửa còn đóng. Mối sầu từ đấy sang Mỹ-châu.


VIĐIẾM-CHỦ

Đến Washington, nhận chức-trách, công việc đã quen biết, nghiễm-nhiên một ông chủ hiệu buôn nhớn ở đất