Trang:Giai nhon ky ngo 1.pdf/13

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 11 —

May đâu ngẫu nhĩ tương phùng,
Một cây chung bóng, một sông chung thuyền.
Ít nhiều âu cũng nhơn duyên,
Ba sinh chưa dễ ngẫu-nhiên lạ dường.
Nhớ câu giải cấu thanh dường,
Trong khi gặp gỡ lòng càng ngổn ngang ».
Nàng càng khép nép vội vàng,
Mặt che nhành liễu nhẹ nhàng thưa qua:
« Kià người bóng liễu đường xa,
Chàng dầu nói vậy thiếp đà dám đương ».
Nói rồi liền hỏi vội vàng:
« Bữa qua Phủ-Bí phải chàng vậy ư? »
Xuôi lời chàng cũng rằng: « ừ »,
Nỗi nàng chàng lại tóc tư dám phiền.
Thưa rằng: « thiếp hiệu Hồng-Liên,
Náo nương cùng chị trong miền Thương-lang.
Từ khi Phủ-Bí gặp chàng,
Chị tôi năn nỉ lòng càng khôn khuây.
Lạ thay cái dấu bèo mây,
Bữa qua trong các, bữa này ngoài sông.
Ước chi đặng đính chữ đồng,
Bàn duyên giải cấu, bớt lòng ưu tư ».
Nói rồi lòng lại còn nghi,
Xem trong tuồng mặt e khi người làng[1],


  1. (người làng) nàng U-lan là người Tây-ban-nha, thấy Tán-Sĩ tóc đen mắt nhọn ngỡ là người nước mình.