Trang:Hạnh Thục ca.pdf/22

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
Vậy bèn chọn kén đấng hiền,
Song mà thơ ấu chưa nên kế trì[1].
Trưởng quân vốn đã có vì,
Điều ưng vậy phải tùy nghi trao cùng.
Một thiên di-chiếu tỏ lòng,
Giữ sau răn trước đủ trong mấy lời.
Nên, hư là hệ bởi trời,
Ở sao cho vẹn đạo người ấy vay.
Lại vì lựa kẻ chân tay,
Đặt quan Phụ-chính để nay giúp phò.
Mọi điều trước dặn biểu cho,
Di-lưu[2] chẳng sót hãy lo việc đời.


Tường và Thuyết bỏ Tự-quân

Tự quân chưa chính ngôi trời,
Chiếu thư lại cải quên lời sách xưa.
Văn-Tường, Tôn-thuyết chẳng lơ,
Bắt chưng lỗi ấy phiến từ dâng tâu[3]
Trần công hờ-hững biết đâu.
Kim-đằng[4] giữ dạ ai cầu cho an.
Ký danh chẳng khứng[5] hợp đoàn,
Phải chưng uổng sát họa mang vào mình.


  1. Ý nói vua Dực-tông muốn lập ông Dưỡng-thiện, nhưng vì còn trẻ tuổi, cho nên không thay đổi.
  2. Di-lưu 彌留 là nói bệnh nặng sắp chết, mà vua Dực-tông vẫn lo nghĩ đủ mọi việc.
  3. Khi làm lễ đọc di-chiếu, quan Phụ-chính Trần Tiễn-Thành có đọc sai đi mấy câu, Tường và Thuyết vin lấy cớ ấy mà tâu lên bà Từ-dụ Thái-hậu, xin bỏ tự-quân và lập người khác.
  4. Kim-đằng 金滕 là buộc dây vàng. Lấy điển trong kinh Thư nói rằng : « vua Vũ-vương đau nặng, Chu-công viết lời khấu xin chết thay, rồi đem bỏ vào cái hộp buộc dây vàng để không ai biết, Đây nói ý : giữ kín trong bụng.
  5. Chẳng khứng là do chữ khẳng 肯 là chịu, ưng-thuận.
20