Rồi Chiêm-vũ khoan-thai bước đến bên cạnh cầu đá, ung-dung ngồi xuống mặt đường và bảo chư-quân:
— Đứa nào làm gì tao cứ việc mà làm.
Chư-quân dùng gạch và đá đập mãi vào đầu, máu chẩy đầy mặt, Chiêm-vũ ngồi yên không cựa, khẽ lấy tay áo lau mặt, vừa cười vừa nói:
— Bây giờ ta không thi võ, nhưng vân còn thi can-đảm!
Một tên quân-sĩ đứng sau dùng dao đâm thẳng vào lưng, lúc ấy Chiêm-vũ mới chết,
Chư-quân vẫn chưa hết giận, lại vào bắt Tông phải xử án trước.
Tông bất-đắc-dĩ phải giao việc đó xuống cho đình-nghị. Nguyễn Khản Dương-Khuông đều bị bãi chức làm dân. Bảy tên quân-sĩ bị chém ngày trước đều được đền mạng.
Từ đó chư-quân lại càng ngông-nghênh. Tại các đường phố, họ cứ dắt tay nhau mà đi. Các vị vương hầu gặp họ đều phải quay xe loan đi đường khác.