Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/17

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 15 —

ý, thì nàng làm bộ buồn-rầu, kêu-gào khóc-lóc, khiến cho Sâm phải sốt ruột.

Sâm có viên ngọc dạ-quang rất đẹp, bắt được trong khi đánh dẹp phương Nam. vẫn xâu ở trên khăn, làm đồ trang-sức. Một bữa Thị-Huệ mó tay vào viên ngọc đó có ý mân-mê xem nó ra sao. Sâm nói một cách nhẹ nhàng:

— Nhè-nhẹ tay chứ, đừng làm cho ngọc có vết.

Nàng liền dứt phăng viên ngọc ném xuống đất, rồi vừa khóc vừa nói:

— Làm gì cái hạt ngọc này! Chẳng qua đến vào Quảng-nam mua đền giả Chúa hạt khác là cùng. Sao Chúa lại nỡ trọng của khinh người như thế!

Rồi nàng tự ra ở riêng cung khác, từ chối không vào hầu nữa. Sâm phải dùng nhiều cách dỗ-dành để nàng vui lòng, bấy giờ nàng mới làm lành.

Khi nàng có thai, Sâm sai người đi lễ khắp bách-thần, chỉ cầu cho nàng đẻ được con thánh. Đủ tháng, quả nhiên nàng sinh được người con trai, Sâm rất mừng. Muốn