Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/184

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 182 —

bèn đón ngài về làm vua, đặt niên-hiệu là Cảnh-hưng.

Sau khi ngài đã lên ngôi, bốn phương dần dần giẹp xong, thiên-hạ dần dần bình-yên, Doanh biết hồng-phúc của ngài rất lớn, nên càng hết sức tôn-kính. Ngài cũng nhã-nhặn khiêm-tốn, thực bụng tin Doanh. Thỉnh-thoảng Doanh lại dâng-tiến thức nọ thức kia, nên sự chi-dụng của ngài cũng được thừa-thãi.

Lúc ngài làm vua, chẳng qua khoanh tay rủ áo, tìm trò mua vui, không có việc gì phải lo. Ngài lại sính về các món kỹ-xảo lặt-vặt. Bao nhiêu cung điệu nhạc-phủ, ngài đều chế ra bài mới, tiếng bậc cực-kỳ du-dương. Có khi ngài còn theo tranh Tam quốc, bắt các cung-nhân mặc áo trận, cầm đồ binh, chia ra thế trận ba nước Ngụy Ngô và Thục, dạy họ những cách ngồi, đứng, đâm, đánh, làm trò vui trong lúc thư-nhàn.

Hồi ngài tuổi già, gặp phải Trịnh Sâm đè nén đủ cách, người khác chắc phải tức-giận, không thể chịu nổi, song ngài vẫn cứ đùa vui như thường, Tả hữu thấy vậy đều can. Ngài nói;