Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/204

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 202 —

lời, vội-vàng giục ngựa đi thẳng, rồi cho người lại đáp rằng:

— Đấng quả-quân tôi thấy đấng Tự-hoàng qua lễ, sợ rằng xa-giá đi chậm hoặc-giả làm phiền quí-thể quì lạy, để sự thất-lễ cho quả-quân. Bởi vậy, quả-quân phải vội đi ngay. Vậy xin ngự-giá về cung, ngày khác thong-thả sẽ cùng gặp nhau.

Thấy vậy, hoàng-thượng biết chúa Tây-sơn vẫn còn trọng-mình, khi về cung, ngài không bàn đến việc « hàng » nữa.

Hôm sau chúa Tây-sơn sai bày phủ-đường làm ba chỗ ngồi: chiếc sập của chúa Tây-sơn kê ở chính giữa, phía tả là ghế hoàng-thượng, phía hữu thì ghế của Bình, hai bên hai hàng giáp-sĩ đứng hầu, nghi-vệ cực-kỳ nghiêm-chỉnh.

Lễ này theo lệ hai vua gặp nhau không ai phải lạy ai.

Xa-giá hoàng-thượng vào đến cửa phủ, chúa Tây-sơn cắt viên quan hầu ra đón, Hoàng-thượng đi bộ vào trước bệ, chúa Tây-sơn ở sập xuống đất và đứng ra phía cạnh sập, tỏ ý kính lễ, rồi sai Bình xuống dưới