Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/265

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 263 —

Bình ưng lời, rồi về Phú-xuân, để Chiêu-viễn-hầu ở lại, đóng tại Kỳ-hoa tiếp-ứng với Chỉnh. Nhưng Bình đi khỏi, Chiêu-viễn cũng không liên-lạc với Chỉnh.

Chỉnh ở dưới thuyền, thủ-hạ chỉ cỏ hơn ba chục người, không dám bỏ thuyền lên cạn.

Người xứ Nghệ-an biết Chỉnh cố-cùng, họ đã bàn nhau định ngày khởi quân bắt Chỉnh.

Chỉnh vội gọi người anh rể là Nguyễn Kim-Khuê xuống thuyền và hỏi:

— Ngày nay trong nước rối loạn, tôi muốn chiếm lấy trấn này để tính việc lấy thiên-hạ, ý anh ra sao và nghĩ nên làm thế nào?

Kim-Khuê quán làng Khanh-điền (?) huyện Chân-phúc, đã từng làm chức tri-huyện, là bậc túc-học và có mưu-trí, thấy Chỉnh hỏi vậy, liền đáp:

— Ông, ai cũng phải sợ. Sức ông lấy Nghệ-an chẳng qua như trở bàn tay. Người trong trấn này tuy biết thế ông cô-cùng, nhưng chưa biết rõ hư thực thế nào. Tờ hịch của họ truyền đi, chỉ là lời dưa dẩy, chẳng ai dám thò đầu ra trước. Ông mà làm trước chặn họ, họ sẽ giở tay không kịp. Nếu ông có được một