Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/282

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 280 —

tưởng. Ngoài ra bao nhiêu bộ-khúc tướng-sĩ của Chỉnh đều được thăng chức tất cả.

Lúc Chỉnh chạy về Nghệ-an, trong triều có viên văn-thần là Nguyễn Đình-Giản hết sức hạch Chỉnh về tội dắt quân nước ngoài về phá nước nhà, và xin nhận việc đánh Chỉnh, để giết tên giặc của nước, thề không cùng sống với Chỉnh dưới một gầm trời. Bấy giờ công-nghị cũng khen là phải, nhưng không dám ưng lời xin của Giản.

Giản là người làng Vĩnh-trị huyện Hoằng-hóa, đỗ Tiến-sĩ khoa kỷ-dậu, tính rất chất-phác cương-trực, chỉ hay công-kích lỗi của người khác. Dẫu bậc quyền-quí thân-cận của nhà vua, hay hạng bè-bạn quen thuộc của mình, nếu có điều gì không phải, Giản cũng bắt bẻ giữa mặt, chứ không kiêng nể. Bởi vậy, ai cũng khen là người thẳng.

Đến khi Chỉnh ra ngoài này thì Giản vâng mệnh lên trấn Sơn-tây chiêu dụ quận Thạc chưa về. Các quan nhiều người đồ rằng: Giản sẽ không về, hay nếu có về cũng không chịu khuất với Chỉnh, chắc sẽ hợp nhau với Hoàng Phùng-Cơ để cùng đánh Chỉnh. Cũng có người nói: Nếu như Giản về, chắc Chỉnh không dung,