— Ông nghè! Cớ sao lại đến thế này? Tiếc rằng còn thằng vô-lại[1] vẫn được xổng vó.
Trước đó khi Tuyển trẩy quân, Chỉnh đã dặn bảo kỹ-càng. Lúc ấy bắt được Tế rồi, Tuyển liền rút quân về hết thẩy đúng như lời Chỉnh nói trước.
Các quan trong triều đến mừng ai cũng... nức-nở khen Chỉnh. Riêng Trần Công-Sán không khen và nói với Chỉnh:
— Không phải ông giỏi liệu định, chỉ là tại Tế vô mưu! « vật thương kỳ loại »[2], thực là một sự đáng buồn!
Hoàng-thượng nghe tin Tế đã bị bắt, liền sai thảo bản tội-trạng của Tế, cho nghiêm điển-hình. Chỉnh tâu:
— Xin kéo bỏ hắn ra ngoài cửa Bắc, chém cho chết đi, thế là đủ rồi, chẳng cần phải bẩn bút mực...!
Phan Lê Phiên nói:
— Với tên giặc khác cố-nhiên nên thế, Nhưng Trọng-Tế là hạng học hành thi đỗ, lại xuất thân trong bậc triều-sĩ, mà dám làm