Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/36

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 34 —

Bởi thế, khi thấy Thị-Huệ hỏi nàng cho Mậu-Lân, Sâm rất lấy làm khó nghĩ...

Vì Lân vốn là một kẻ hung-bạo có tiếng, từ khi Thị-Huệ được Sâm yêu chiều, Lân càng cậy thế làm càn. Nội những xe-kiệu, quần-áo của y, hết thẩy giống như của các vua chúa. Thường thường Lân vẫn đem vài chục thủ-hạ cầm gươm, vác súng nghênh-ngang đi khắp kinh-đô. Hễ gặp có đám xe võng, bất-kỳ là của quan quân nào, Lân đều khà-khịa, gây sự đánh nhau, để làm nhục chơi. Được thế, Lân lấy làm sướng. Đàn-bà con gái qua đường, người nào Lân thấy vừa mắt, tức-thì sai quân... bắt vào... Ai không chịu, Lân cắt hai đầu vú. Cha hoặc chồng những kẻ « vô-phúc gặp « hung-thần » đó, nếu có kêu ca nửa câu, Lân liền lấy kìm vặn răng, có người bị đánh đến chết. Thiên-hạ, hàng xứ thấy Lân sợ như thấy beo sói, ai nấy tìm đường mà tránh cho xa.

Sâm cũng biết vậy, nhưng không gả cho y, sợ bị mất lòng Thị-Huệ. Cực chẳng đã Sâm phải nhận lời.

Sau khi hạ giá, Sâm vẫn thương con yếu-ớt, không thể chịu nổi một người đàn ông cường-bạo như Lân.