Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/35

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 33 —

quan lớn nhỏ, ai cũng xu-phụ với nàng. Sâm cũng kính-trọng nàng hơn trước.

Thừa-cơ Thị-Huệ bèn xin hỏi con gái Sâm cho em ruột mình là Đặng Mậu-Lân.

Sâm chỉ có hai con gái: Người nhớn tên là Ngọc, hiệu là công-chúa Quế-Anh, đã kết duyên với Dương-trung-hầu Bùi Thế-Toại, con Đoan-quận-công Bùi Danh-Đạt. Còn người thứ hai tên là Thuyên, hiệu là công-chúa Ngọc-Lan, chưa lấy ai, Sâm rất yêu quí.

Ngọc-Lan người mảnh dẻ, yếu đuối, thủa nhỏ vẫn ở trong Thủy-tinh-cung kiêng nắng kiêng gió. Nội chỗ nàng ở, Sâm bắt thị-tỳ phải nói rất khẽ, cho nàng khỏi bị giật mình. Khi lớn mỗi lần nàng lên hầu cha, Sâm thường cho phép cùng ngồi với mình, như lúc còn ngây thơ vậy. Nàng xin việc gì, bao giờ cũng được đắt lời. Những kẻ huân-quí nhiều người đã muốn cầu hôn nhưng Sâm chưa gả. Có lần Sâm đã hạ chỉ bắt khắp các quan văn võ và những con cháu các họ công-thần, đều phải vào phủ để nàng tự kén chọn lấy, vừa ý người nào thì Sâm gả cho người ấy. Nhưng vẫn chưa ai được vừa lòng nàng.