Rồi Chỉnh tự vào cửa khuyết, tâu với hoàng-thượng xin trẩy quân đi.
Hoàng-thượng ra điện Cần-chính tuyên chỉ ban cờ tiết-mao, lưỡi phủ-việt cho Chỉnh và dụ rằng:
— Trẫm coi ông như bức trường-thành. Chuyến này ông đi, rất có quan-hệ đến sự yên, nguy của nhà nước. Chớ có khinh giặc đánh tràn, phải nên tùy-cơ mà làm. Mau mau đưa tin thắng trận về đây, cho yên lòng trẫm.
Chỉnh thưa:
— Thần đã biết rõ tình-hình của giặc. Vũ Văn-Nhậm hữu-dũng mà vô-mưu, làm tỳ-tướng thì có dư sức, nhưng làm chủ-tướng thì không đủ tài. Mọi ngày hắn vẫn sợ thần, nay thấy thần đến, chắc là không dám chống chọi. Thần chỉ lấy « khí » mà đè, không cần phải đánh mới được. Chuyến này thần đi chẳng quá năm ngày, sẽ có thư trạm tâu tin thắng-trận. Dám xin bệ-hạ vững lòng.
Rồi Chỉnh bái-từ trở ra, hoàng-thượng tự đi đưa Chỉnh tới ngoài Đoan-môn và truyền hoàng-thân, các quan tiễn Chỉnh ra khỏi cửa ô.
Chỉnh đem quân đến trạm Hoàng-mai, sai Nguyễn Hữu-Du lĩnh cơ Ngũ-quang đi trước.