— Thế-tử đã lên ngôi đông-cung, nước là nước của nó, rồi nàng sẽ làm mẹ cả thiên-hạ, người nào còn lay-chuyển được?
Thị-Huệ lại tâu:
— Sợ không dự-bị từ trước, đến lúc công-việc vội-vàng, sẽ bị người khác cướp mất.
Bấy giờ Quận Huy cũng có ở đó, Sâm nhìn ông ta và nói.
— Sau này ngươi nên giúp-đỡ chính-cung và thế-tử, cho yên lòng ta.
Quận Huy thưa:
— Tôi xin hết lòng với bề trên, kỳ cho đến chết mới thôi. Nhưng tôi muốn xin Nhà Chúa, bây giờ đương lúc tỉnh-táo, truyền lệnh để cho thế-tử nối ngài và lập chính-cung làm vương-phi, cùng coi việc nước, khiến cho sau này có mệnh nhất-định.
Sâm đáp:
— Phải đấy! người nên giúp ta việc đó!
Quận Huy lại tâu:
— « Vâng lời dặn, giúp việc nước » là việc lớn-lao, tôi không dám gánh vác một mình. Hiện nay Khanh Quận-công là bậc chí-thân