Rồi Quận Huy sức ngầm bốn đội quan-quân, bắt họ phải lỏng lẻo bớt trong việc coi Tông. Từ đó gia-thần và các người cũ mới được ra vào, không bị dình dò.
Tông có tên bếp Dự-Vũ là người cũng có tâm-cơ, nói năng gẫy-gọn. Một hôm Tông hỏi ở ngoài lòng người ra sao, Dự-Vũ đáp:
— Nhà Chúa bỏ con cả lập con út, thiên-hạ ai cũng căm ghét, nhất là quân lính càng tệ, Hôm nọ trong khi Chúa mới lên ngôi, chiếu lệ có ban tiền bạc cho các quân-sĩ. Bấy giờ trong quân nhao-nhao, có kẻ nhất-định không nhận tiền ấy. Quận Huy hạ lệnh nghiêm-cấm, họ mới miễn-cưỡng phải theo, nhưng họ vẫn bất-bình.
Tông mừng thầm, đem việc đó bàn với một người tiểu-thụ tên là Gia-Thọ.
Gia-Thọ quán làng Bát-tràng, huyện Gia-lâm, cũng là một kẻ tinh-khôn, hắn nói với Tông:
— Lòng người như thế, nếu lấy nghĩa-lý giảng-dụ, khiến họ một lòng tôn-phù, thì việc lớn có thể thành được.
Tông mừng lắm, bèn sai Dự-Vũ làm rượu, mời các thư-lại của bọn quân-lính đánh chén, rồi bảo với họ: