Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/55

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 53 —

Vì vậy Tông rất lo ngại, sợ rằng không thể thoát vạ.

Dương Thái-phi (mẹ Tông), phải nhờ người chị là Quận phu nhân họ Dương (cung-tần của Trịnh Doanh trước) vào kêu với Quận Huy rằng:

« Em tôi là cung-tần Dương Ngọc-Hoan và con út Chúa là Trịnh-Tông gửi lời lạy trình quan lớn xét cho: Đứa con út đó là kẻ có tội bị bỏ là phải, không dám phàn-nàn. Nhưng nay nó ở vào một cảnh-ngộ khó-khăn, tình thế đáng ngại, mẹ con nó lấy làm lo, muốn mong quan lớn đoái thương, che chở cho nó trọn vẹn. Cái ơn cứu sống của quan lớn, mẹ con nó đều xin tạc dạ ghi xương ».

Quận Huy vừa khóc vừa nói:

— Tôi khi thờ Nhà Chúa trước, được chịu ơn-huệ đã nhiều, kể nghĩa tuy là vua tôi, nhưng tình thì là cha con. Đấng quí-tử tức là con của Nhà Chúa, tôi có lòng nào, thì xin trời đất tru-diệt. Xin Quận phu-nhân cho tôi gửi lời trình trước màn tang của vương-tử và quí-tần rằng: Xin vương-tử và quí-tần cứ yên lòng, tôi xin hết sức che chở, không có điều gì phải lo.