Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/72

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 70 —

cùng sợ hãi, nàng phải thay đổi quần áo nấp ở hậu-cung. Gia-thần của vị Chúa nhỏ cũng đều chạy trốn mất cả. Danh-Thùy phải bế vị Chúa tí hon lánh đi sở khác. Từ sáng đến tối; không có miếng gì vào mồm, Chúa cứ nheo-nhéo gào khóc. Danh-Thùy dọa rằng: « Không được khóc to. Hễ mà quân lính nghe tiếng, chúng nó kéo đến đánh chết ». Chúa cũng biết sợ, bèn thôi không dám khóc nữa.

Đến đêm, Thánh-mẫu sai người đi tìm Thị-Huệ và vị Chúa ấy về cung, để thay áo quần và cho ăn uống. Nhưng ngài sợ quá, không ăn được nữa.

Tông bèn treo giải hễ người nào chữa được cho Cán thì thưởng một trăm lạng vàng và phong cho làm tước hầu. Hôm sau, Tông bắt quan Tham-tụng Phan Lê-Phiên thay Cán làm một tờ khải xin lui xuống làm vương-đệ..

Việc đó đưa xuống triều-thần, các quan xin giáng phong Cán làm Cung-quốc-công. Cách mấy bữa sau thì Cán qua đời.

Chư-quân tuy đã giết cả anh em Quận Huy, cơn giận vẫn chưa nguôi. Những kẻ có