Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/71

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 69 —

lúc nào vai mỏi lại nâng lên đầu. Lên lên xuống xuống, giống như người ta dỡn những quả cầu để bưng bụt đất (?). Mỗi lần Tông được nhô lên, quân-sĩ lại càng vỗ tay hoan-hô một hồi. Những kẻ buôn-bán ở các phố phường, chợ-búa, làng xóm, thi nhau kéo đến xem Chúa, sân phủ đông như cửa chợ.

Quận Châu phải đem ngọn cờ đuôi báo phất ở giữa sân, rồi mới khua chiêng thu quân, chừng độ hơn một trống canh mới dẹp được yên.

Trước đó mấy ngày, ngày nào trời cũng u-ám, hôm ấy tự-nhiên vẻ trời trong sáng, thiên-hạ thấy vậy đều cho là điềm thái-bình. Những kẻ đi lại trên đường đều hý-hửng nói: « Chúa ta lập rồi » Thế rồi người ta đua nhau mừng reo, kinh-kỳ phải nghỉ phiên chợ hôm đó.

Luôn đó triều-thần đặt chiếc sập ngự ở ngoài phủ đường, các quan dìu Tông lên ngôi. Xong cuộc lễ mừng, triều-thần mới đem đạo sắc nhà vua và tờ huy-chỉ của Thánh-mẫu dụ các quân-sĩ về việc lập Chúa, dán ở cửa Các. Chư-quân bèn đâu về đó.

Trong khi sự-biến xẩy ra, Thị-Huệ vô-