Trang:Khoi tinh con 2.pdf/20

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 18 —

10. — Anh trông lên giời,
Ông sao sa đất;
Anh trông xuống đất,
Con đóm lên giời.
Gặp em đây, anh dặn mấy nhời,
Ba sinh hương lửa muôn đời chớ quên.
Còn tình, còn nhgĩa; còn duyên,
Còn sông, còn bến; còn thuyền đôi ta.
Nghìn non vạn thác chưa xa.
11. — Bể sâu con cá vẫy-vùng;
Giời xanh muôn trượng chim hồng cao bay.
Em về anh nắm lấy tay,
Anh dặn câu này em chớ có quên.
Con sông đã nặng lời nguyền,
Đừng non tay lái cho thuyền lật ngang.
Muốn sang, khảm cố mà sang,
12. — Một con sông; ba, bảy con sông đào,
Trăm công nghìn nợ trông vào một em.
Bao giờ sạch nợ giàu thêm,
Để anh đi kéo gỗ lim làm nhà.
Đôi ta trăm tuổi cùng già,
Con tầm khác kén còn là chung nong.
Chữ đồng tạc núi ghi sông.
13 — Đêm qua anh nhớ đến mình.
Nhớ câu ứ-ự nhớ tình chơi-vơi.
Ra sân bắc ghế kêu giời:
Ở dưới hạ-giới có người tương-tư,