Bước tới nội dung

Trang:Kim Van Kieu truyen Truong Vinh Ky.pdf/228

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 231 —

VƯƠNG-VIÊN-NGOẠI ÁN.

Thương tình tuổi-tác, giữ phận hiền-lành.
Kẻ vô tri lây vạ gió khôn kêu,
Khiếp dạ đã đến đều khánh kiệt.
Cơn hữu sự gặp túi tham còn nhẹ,
Cùng đàng cho nên nỗi biệt-ly.
Tuy ngày sau đà mầng phận rể-con.
Nhưng oán ấy cũng nên gia phú quí.


VƯƠNG-QUAN ÁN

Quả người lương thiện, thiệt dạ thủy chung:
Chốn tụng đình giục Chung lão sở mưu,
Hết tư sản cũng không lòng oán hận.
Phen hoàng bảng lấy kim gia làm bạn,
Kết hôn nhơn cho trọn nghĩa thủy chung.
Xét tên nầy tuy cạnh góc chửa tròn.
Soi dạ ấy cũng nên gia phước lộc.


THÚC-CHÁNH-ÔNG ÁN

Khéo đường buôn-bán, vụng nỗi ở-ăn.
Bề khuyên răn không sớm thuở còn thơ,
Miền hàng chợ để hư thân lêu-lỏng.
Duyên gặp-gỡ tới khi tình đã nặng,
Chốn quan tư đem lại việc quàng-xuyên.
Sao chẳng suy kiện cáo ích gì.