Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1006

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 1
2 : 22
ĐA-NI-ÊN

Phần lịch-sử
(Từ đoạn 2 đến 6)

Đa-ni-ên giải chiêm-bao của vua. Sự hiện-thấy về pho tượng

21 Trong năm thứ hai đời vua Nê-bu-cát-nết-sa, vua thấy chiêm-bao, thì trong lòng bối-rối và mất giấc ngủ. 2 Vậy, vua truyền đòi các đồng-bóng, thuật-sĩ, thầy bói, và người Canh-đê để cắt nghĩa chiêm-bao cho vua. Họ bèn đến chầu trước mặt vua. 3 Vua nói cùng họ rằng: Ta đã thấy một chiêm-bao; và lòng ta bối-rối, muốn biết chiêm-bao đó. 4 Những người Canh-đê nói cùng vua bằng tiếng A-ram rằng: Tâu vua, chúc vua sống đời đời! Xin thuật chiêm-bao cho những kẻ tôi-tớ vua, và chúng tôi sẽ giải nghĩa.

5 Vua trả lời cho những người Canh-đê rằng: Sự ấy đã ra khỏi ta. Nếu các ngươi không nói cho ta biết chiêm-bao đó thể nào và lời giải nó làm sao, thì các ngươi sẽ bị phân thây, nhà các ngươi sẽ trở nên đống phân. 6 Nhưng nếu các ngươi tỏ chiêm-bao và lời giải nó cho ta, thì các ngươi sẽ được lễ-vật, phần thưởng, và vinh-hiển lớn từ nơi ta. Các ngươi hãy tỏ cho ta chiêm-bao đó và lời giải nó thế nào. 7 Họ lại tâu lần thứ hai rằng: Xin vua kể chiêm-bao cho những kẻ tôi-tớ vua, và chúng tôi sẽ cắt nghĩa. 8 Vua rằng: Ta biết chắc các ngươi tìm cách để huỡn thì-giờ, vì các ngươi thấy sự ấy đã ra khỏi ta. 9 Nhưng, nếu các ngươi không tỏ cho ta biết chiêm-bao, thì cũng chỉ có một luật cho các ngươi; vì các ngươi đã điều-đình với nhau đem những lời giả-dối bậy-bạ nói cùng ta, cho đến ngày-giờ sẽ thay-đổi. Vậy, hãy nói chiêm-bao cho ta, và ta sẽ biết rằng các ngươi có thể giải nghĩa được.

10 Những người Canh-đê tâu lại cùng vua rằng: Chẳng có người nào trên đất nầy có thể tỏ ra việc của vua; vì chẳng có vua nào, chúa nào, người cai-trị nào đem việc như thế hỏi đồng-bóng, thuật-sĩ, hay người Canh-đê nào. 11 Vì sự vua đòi là hiếm có, và không ai có thể tỏ cho vua được, chỉ có các vì thần không ở với loài xác-thịt.

12 Vậy nên vua phát tức mình và giận-dữ lắm, bèn truyền mạng-lịnh giết chết hết những bác-sĩ của Ba-by-lôn. 13 Vậy mạng-lịnh đó đã truyền ra; người ta hầu đem giết hết thảy những bác-sĩ, lại tìm Đa-ni-ên cùng đồng bạn người để giết. 14 Bấy giờ Đa-ni-ên lấy sự khôn-ngoan trí-thức mà nói với A-ri-ốc, quản thị-vệ của vua, đã đi ra đặng giết những bác-sĩ của Ba-by-lôn. 15 Người cất tiếng nói cùng A-ri-ốc, quản thị-vệ của vua, rằng: Sao lại có mạng-lịnh nghiêm cấp dường ấy ra từ vua? A-ri-ốc bèn kể chuyện cho Đa-ni-ên rõ. 16 Tức thì Đa-ni-ên vào, xin vua cho mình một hạn nữa, hầu có thể giải nghĩa điềm chiêm-bao đó cho vua.

17 Đoạn, Đa-ni-ên trở về nhà, và tỏ sự ấy cho các bạn mình là Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria. 18 Người xin họ cầu Đức Chúa Trời ở trên trời dủ lòng thương-xót họ về sự kín-nhiệm nầy, hầu cho Đa-ni-ên và đồng-bạn mình khỏi phải chết với những bác-sĩ khác của Ba-by-lôn.

19 Vậy sự kín-nhiệm được tỏ ra cho Đa-ni-ên trong sự hiện-thấy ban đêm; Đa-ni-ên bèn ngợi-khen Chúa trên trời. 20 Đoạn, Đa-ni-ên cất tiếng nói rằng: Ngợi-khen danh Đức Chúa Trời đời đời vô-cùng! vì sự khôn-ngoan và quyền-năng đều thuộc về Ngài. 21 Chính Ngài thay-đổi thì-giờ và mùa, bỏ và lập các vua; ban sự khôn-ngoan cho kẻ khôn-ngoan, và sự thông-biết cho kẻ tỏ-sáng. 22 Chính Ngài tỏ ra những

— 994 —