Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1007

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 23
2 : 43
ĐA-NI-ÊN

sự sâu-xa kín-nhiệm; Ngài biết những sự ở trong tối-tăm, và sự sáng ở với Ngài. 23 Hỡi Đức Chúa Trời của tổ-phụ tôi! Tôi cảm ơn và ngợi-khen Ngài, vì Ngài đã ban cho tôi sự khôn-ngoan và quyền-phép, và bây giờ Ngài đã khiến tôi biết đều chúng tôi cầu-hỏi Ngài, mà tỏ cho chúng tôi biết việc của vua.

24 Vậy nên Đa-ni-ên đến nhà A-ri-ốc, là người vua đã truyền cho diệt những bác-sĩ của Ba-by-lôn; và nói cùng người như vầy: Đừng diệt những bác-sĩ của Ba-by-lôn; nhưng hãy đưa tôi vào trước mặt vua, thì tôi sẽ giải nghĩa điềm chiêm-bao cho vua. 25 Bấy giờ A-ri-ốc vội-vàng dẫn Đa-ni-ên đến trước mặt vua, và tâu cùng vua như vầy: Tôi đã tìm thấy một người trong những con-cái Giu-đa bị bắt làm phu-tù, người ấy sẽ cho vua biết sự giải nghĩa đó.

26 Vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên, mà người ta vẫn gọi là Bên-tơ-xát-sa, rằng: Quả thật rằng ngươi có thể tỏ cho ta biết điềm chiêm-bao ta đã thấy, và lời giải nó chăng? 27 Đa-ni-ên ở trước mặt vua trả lời rằng: Sự kín-nhiệm mà vua đã đòi, thì những bác-sĩ, thuật-sĩ, đồng-bóng, thầy bói đều không có thể tỏ cho vua được. 28 Nhưng có một Đức Chúa Trời ở trên trời tỏ ra những đều kín-nhiệm; và đã cho vua Nê-bu-cát-nết-sa biết đều sẽ tới trong những ngày sau-rốt. Vậy, chiêm-bao của vua và các sự hiện-thấy của đầu vua đã thấy trên giường mình là như vầy:

29 Hỡi vua, khi vua nằm trên giường, có những tư-tưởng về sự xảy đến sau nầy, thì Đấng hay tỏ sự kín-nhiệm đã cho vua biết sự sẽ xảy đến. 30 Về phần tôi, sự kín-nhiệm đó đã tỏ ra cho tôi, không phải vì tôi có sự khôn-ngoan gì hơn người nào sống; nhưng để được giải nghĩa cho vua hiểu, và cho vua biết những ý-tưởng trong lòng mình.

31 Hỡi vua, vua nhìn-xem, và nầy, có một pho tượng lớn. Pho tượng đó to-lớn và rực-rỡ lạ thường; đứng trước mặt vua, và hình-dạng dữ-tợn. 32 Đầu pho tượng nầy bằng vàng ròng; ngực và cánh tay bằng bạc; bụng và vế bằng đồng; 33 ống chơn bằng sắt; và bàn chơn thì một phần bằng sắt một phần bằng đất sét. 34 Vua nhìn pho tượng cho đến khi có một hòn đá chẳng phải bởi tay đục ra, đến đập vào bàn chơn bằng sắt và đất sét của tượng, và làm cho tan-nát. 35 Bấy giờ sắt, đất sét, đồng, bạc, và vàng đều cùng nhau tan-nát cả; trở nên như rơm-rác bay trên sân đạp lúa mùa hạ, phải gió đùa đi, chảng tìm nơi nào cho chúng nó; nhưng hòn đã đập vào pho tượng thì hóa ra một hòn núi lớn và đầy khắp đất.

36 Đó là điềm chiêm-bao. Bây giờ chúng tôi sẽ giải nghĩa ra trước mặt vua. 37 Hỡi vua, vua là vua các vua, vì Chúa trên trời đã ban nước, quyền, sức-mạnh, và sự vinh-hiển cho vua. 38 Ngài đã trao trong tay vua những con-cái loài người, những thú đồng và chim trời, dầu chúng nó ở nơi nào, Ngài cũng đã làm cho vua được cai-trị hết thảy; vậy vua là cái đầu bằng vàng. 39 Nhưng sau vua, sẽ dấy lên một nước khác, kém nước của vua; rồi một nước thứ ba, tức là đồng, sẽ cai-quản khắp đất. 40 Lại có một nước thứ tư mạnh như sắt; vì sắt hay đập vỡ và bắt phục mọi vật, thì nước ấy cũng sẽ đập vỡ và nghiền nát như là sắt vậy. 41 Còn như vua đã thấy bàn chơn và ngón chơn nửa bằng đất sét nửa bằng sắt, ấy là một nước sẽ phải phân-chia ra; nhưng trong nước đó sẽ có sức-mạnh của sắt, theo như vua đã thấy sắt lộn với đất sét. 42 Những ngón chơn nửa sắt nửa đất sét, nước đó cũng nửa mạnh nửa giòn. 43 Vua đã thấy sắt lộn với đất sét, ấy là chúng nó lộn

— 995 —