Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1187

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
21 : 14
22 : 6
LU-CA

xảy ra cho các ngươi để làm chứng-cớ. 14 Vậy các ngươi hãy nhớ kĩ trong trí, đừng lo trước về sự binh-vực mình thể nào. 15 Vì ta sẽ ban cho các ngươi lời-lẽ và sự khôn-ngoan, mà kẻ nghịch không chống-cự và bẻ-bác được. 16 Các ngươi cũng sẽ bị cha, mẹ, anh, em, bà-con, bạn-hữu mình nộp mình; và họ sẽ làm cho nhiều người trong các ngươi phải chết. 17 Các ngươi sẽ vì cớ danh ta bị mọi người ghen-ghét. 18 Nhưng một sợi tóc trên đầu các ngươi cũng không mất đâu. 19 Nhờ sự nhịn-nhục của các ngươi mà giữ được linh-hồn mình.

20 Vả, khi các ngươi sẽ thấy quân-lính vây thành Giê-ru-sa-lem, hãy biết sự tàn-phá thành ấy gần đến. 21 Lúc đó, ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; ai ở trong thành phải đi ra ngoài, ai ở ngoài đồng đừng trở vào thành. 22 Vì những ngày đó là ngày báo thù, hầu cho mọi lời đã chép được ứng-nghiệm. 23 Trong những ngày ấy, khốn cho đờn-bà có thai, và đờn-bà cho con bú! Vì sẽ có tai-nạn lớn trong xứ, và cơn thạnh-nộ nghịch cùng dân nầy. 24 Họ sẽ bị ngã dưới lưỡi gươm, sẽ bị đem đi làm phu-tù giữa các dân ngoại, thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày-đạp, cho đến chừng nào các kỳ dân ngoại được trọn. 25 Sẽ có các điềm lạ trong mặt trời, mặt trăng, cùng các ngôi sao; còn dưới đất, dân các nước sầu-não rối-loạn vì biển nổi tiếng om-sòm và sóng-đào. 26 Người ta nhơn trong khi đợi việc hung-dữ xảy ra cho thế-gian, thì thất-kinh mất vía, vì các thế-lực trên trời sẽ rúng-động. 27 Bấy giờ thiên-hạ sẽ thấy Con người dùng đại-quyền đại-vinh mà ngự đến trên đám mây.

28 Chừng nào các việc đó khởi xảy đến, hãy đứng thẳng lên, ngước đầu lên, vì sự giải-cứu của các ngươi gần tới. 29 Đoạn, Ngài phán cùng họ một lời ví-dụ rằng: Hãy xem cây vả và các cây khác; 30 khi nó mới nứt lộc, các ngươi thấy thì tự biết rằng mùa hạ đã gần đến. 31 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những đều ấy xảy ra, hãy biết nước Đức Chúa Trời gần đến. 32 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, dòng-dõi nầy chẳng qua trước khi mọi sự kia chưa xảy đến. 33 Trời đất sẽ qua, song lời ta nói sẽ không qua đâu.

34 Vậy, hãy tự giữ lấy mình, e rằng vì sự ăn uống quá-độ, sự say-sưa và sự lo-lắng đời nầy làm cho lòng các ngươi mê-mẩn chăng, và e ngày ấy đến thình-lình trên các ngươi như lưới bủa; 35 vì ngày đó sẽ đến cho mọi người ở khắp trên mặt đất cũng vậy. 36 Vậy, hãy tỉnh-thức luôn và cầu-nguyện, để các ngươi được tránh khỏi các tai-nạn sẽ xảy ra, và đứng trước mặt Con người.

37 Vả, ban ngày, Đức Chúa Jêsus dạy-dỗ trong đền-thờ; còn đến chiều, Ngài đi lên núi, gọi là núi Ô-li-ve, mà ở đêm tại đó. 38 Vừa tảng sáng, cả dân-sự đến cùng Ngài trong đền-thờ, đặng nghe Ngài dạy.

Sự đau-đớn, sự chết, và sự sống lại của Đức Chúa Jêsus
(Từ 22:1 đến 24:53)

Sự lập-mưu của các thầy tế-lễ

221 Ngày lễ ăn bánh không men tức là lễ Vượt-qua đến gần. 2 Các thầy tế-lễ cả cùng các thầy thông-giáo tìm phương đặng giết Đức Chúa Jêsus; vì họ sợ dân.

Đứa phản Chúa

3 Vả, quỉ Sa-tan ám vào Giu-đa, gọi là Ích-ca-ri-ốt, là người trong số mười hai sứ-đồ, 4 nó đi kiếm các thầy tế-lễ cả và các thầy đội, để đồng mưu dùng cách nào nộp Ngài cho họ. 5 Các người kia mừng lắm, hứa sẽ cho nó tiền bạc. 6 Nó đã ưng-thuận với họ, bèn kiếm dịp-tiện đặng nộp Đức Chúa Jêsus trong khi dân-chúng không biết.

— 99 —